Nếu nhắc đến những nhân vật có máu mặt ở thành phố S thì không thể không kể đến ông ba Hoàng, người ngoài đều biết ngoài vô số đồ cổ, vàng bạc thì bảo vật cao quý và vô giá nhất chính là cô con gái của ông ta – Hoàng Đoá Đoá.
Hoàng Đoá Đoá được nuông chiều từ nhỏ, được đi du học nước ngoài cùng mẹ, sau khi về nước, hơn nửa công việc làm ăn của ông ba Hoàng đều giao cho cô xử lý, thời gian như nước chảy mây trôi, Hoàng Đoá Đoá cũng sắp 30 đến nơi, tâm nguyện duy nhất của ông ba họ Hoàng là con gái có thể tìm được một tấm chồng mà trao thân gả phận.
“Gái ế hàng đầu thành phố S Hoàng Đoá Đoá cuối cùng cũng đã lập gia đình.” Trần Lai đọc tin tức trên wechat công khai của thành phố, khịt mũi coi thường, “Cái tiêu đề rác rưởi gì thế này, văn rẻ rách.”
Diệp Tịch Vụ tỉa cành hoa: “Em đã bảo là tiêu đề rác rưởi rồi rồi còn đọc làm gì, rước bực vào thân hả?”
Trần Lai: “Em chán quá thôi.” Cô tắt điện thoại, đứng dưới giàn hoa, ngẩng đầu nhìn sếp nhà mình, “Anh gặp người yêu của cô Hoàng chưa?”
Diệp Tịch Vụ: “Từng gặp một lần trước đám cưới.” Anh ngồi trên thang, cúi đầu, “Hai người họ tới bàn chuyện lễ cưới, nhìn không giống người yêu.”
Trần Lai không hiểu lắm: “Toàn bộ quá trình đám cưới đều do cô Hoàng quyết định?”
Diệp Tịch Vụ gật đầu: “Không thì sao?”
Trần Lai bĩu môi: “Chẳng có gì hay cả, chút bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467400/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.