Có lẽ ngay cả Giản Tinh Lai cũng không ngờ tới, lời đồn hoang đường này còn có thể lan truyền khắp mọi nơi đến mức sau này khi Chương Vị Niên gặp Diệp Tịch Vụ, đối phương luôn nhìn y bằng ánh mắt đầy ý tứ dường như muốn hỏi thăm y.
“Lãnh đạo của các anh…” Cuối cùng Diệp Tịch Vụ cũng thu được can đảm, vô cùng khó hiểu hỏi, “Dạo này có khoẻ không?”
Mặt Chương Vị Niên tràn đầy dấu chấm hỏi nhưng vẫn trả lời: “Không tệ lắm, anh ấy vừa xuống núi, cũng không bị cảm.”
“Ừ…” Diệp Tịch Vụ không tiện hỏi thêm gì nữa, hôm nay anh dành thời gian tới xem những bông hoa đã trang trí lúc trước, Chương Vị Niên ở cùng anh một thời gian liền rõ ràng người này không chỉ vô cùng yêu hoa mà còn mang mệnh lao lực, vậy nên dẫn người đi dạo thẳng một vòng quanh vườn hoa.
Danh tiếng của Diệp Tịch Vụ được rất nhiều bậc thầy làm vườn có tuổi biết đến, dù ít tuổi hay nhiều tuổi thì khi bắt đầu giao lưu vẫn sẽ không có khoảng cách thế hệ, Diệp Tịch Vụ đã từng trồng không ít giống hoa hiếm nhưng vườn hoa cấp bậc khách sạn Tinh Lai vẫn có rất nhiều loại hoa quý khó trồng, càng khó tìm thấy trong chợ hoa.
“Năm nay trong vườn đang có hoa súng xanh, cậu có muốn lấy một hai gốc không?” Thầy làm vườn hỏi.
Đương nhiên Diệp Tịch Vụ muốn có hoa súng xanh nhưng giống này vừa quý vừa khó chăm, hơn nữa phải có ao, văn phòng của anh không nhỏ nhưng không đến nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467393/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.