Có đôi khi người nói vô tình người nghe hữu ý, một câu Giản Tinh Lai thuận miệng nói ra như vậy lại có thể khiến Diệp Tịch Vụ nhung nhớ thật lâu, thật ra không phải anh tự mình đa tình, cảm thấy Giản Tinh Lai có ý với bản thân nhưng lời ngon tiếng ngọt dù cho là giả vẫn luôn có thể khiến lòng người vui sướng và đồng thời cũng thấy xót xa.
Giản Tinh Lai tiếp tục thói quen về sớm hơn nửa tiếng, lúc về nhà, Diệp Tịch Vụ không trong nhà kính trồng hoa thì cũng sẽ ở bể bơi tầng ba.
Sau khi ở lâu, Diệp Tịch Vụ hoàn toàn không còn khách sáo cẩn thận như hồi đầu nữa, chẳng khác nào đang ở nhà mình, anh và Giản Tinh Lai tương đối hợp nhau về mọi mặt, đàn ông trưởng thành không can thiệp vào thói quen sinh hoạt của nhau, còn việc nhà đã có giúp việc lo, sáng sớm mỗi ngày Diệp Tịch Vụ sẽ cắt một bó hoa baby, đặt cạnh hành lang mà Giản Tinh Lai nhất định sẽ đi qua.
Người đàn ông mặc quần áo ở nhà đang cầm hoa trắng nhỏ xuống tầng, Diệp Tịch Vụ ngẩng đầu, rất tự nhiên nở nụ cười: “Chào.”
Vẻ mặt ngái ngủ trên mặt Giản Tinh Lai còn chưa tan biến, tóc hắn mềm mại, tóc mái trẻ trung loà xoà trên trán chẳng hề giống tính tình hay cáu kỉnh của hắn chút nào, Diệp Tịch Vụ đưa cà phê cho hắn, Giản Tinh Lai hai ba hơi đã uống hết, tỏ vẻ vô cùng ghét bỏ.
“Đắng.” Hắn cắm hoa vào bình, sau đó bật một lon coca.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-hanh-tinh-cau/2467349/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.