“Trùng tộc đều đáng chết!” 
Nhắc đến đề tài này, con mắt Tống Tử Võ có chút đỏ lên, hai tay nắm chặt, oán hận nói: “Ba ba ta chính là quân nhân, hắn ở tiền tuyến…” Hắn kìm lòng không được mà lộ cảm xúc, nửa ngày mới khôi phục, dựa lại gần vươn cổ tay, mở trí não cá nhân, hiện ra rất nhiều tư liệu. 
Vinh Tranh nhìn thật kỹ, phát hiện quả nhiên ngoại hình giống sinh vật côn trùng ngoài hành tinh, chính là thể tích của chúng không phải là thứ mà côn trùng ở trái đất có thể so sánh, ngay cả côn trùng nhỏ nhất dùng để đi điều tra cũng lớn hơn nhân loại trên dưới ba lần. 
Càng miễn bàn là loại hình chiến sĩ cự lực xung phong, quả thực giống như bản phóng đại của phòng xe, thân thể to to lớn lớn, hoàn toàn không thể tưởng tưởng xem chúng di chuyển như thế nào. 
Tống Tử Võ vì nguyên nhân gia đình, đã là chuyên gia nghiên cứu trùng tộc nghiệp dư, nhắc tới việc này, hắn liền thao thao bất tuyệt bắt đầu giảng giải tri thức có liên quan đến trùng tộc, dọc theo đường đi nước miếng bay tứ tung không ngừng nói chuyện, đến trường học mới cảm giác được chuyện gì, ngượng ngùng đỏ mặt xấu hổ gãi sau gáy: “Cái kia, mình không thể nhắc đến đề tài được…người bên cạnh đều bị mình làm phiền.” 
Vinh Tranh chân thành cười nói: “Không có gì, cậu nói chuyện với mình khiến mình có thêm nhiều kiến thức, mình còn muốn cảm ơn đó.” 
Hảo cảm của Tống Tử Võ với hắn tăng lên gấp bội, hắn là người địa phương, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-gien-hoan-my/178800/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.