“ An Ninh chính là không biết nam tử kia lợi dụng nàng đối phó vương gia , nếu không phải vương gia đỡ một kiếm cho nàng , chỉ sợ…….”
“ Đần độn , sau này nếu để ta nghe được người nào nói câu này , lúc đó không chỉ cắt đầu lưỡi của ngươi !” Ngồi trên ghế nữa tử giận nói , một ương mặt ỏng ẻo tức giận .
Nữ tử quỳ dưới đất run rẩy nói : “ Dạ , dạ , nô tỳ sẽ không nói ! Mong nương ngương tha mạng.”
“ Cho người theo dõi nàng ấy , nhất cửa nhất động đếu phải báo cho ta .”
“Dạ , nương nương”
Suốt hai ngày Tra Tiểu Tân không có hạt cơm nào vào bụng , vết thương trên người cộng thêm đói bụng nàng cảm thấy gần như mất nước , cả người nằm gục trên thảm một chút hơi sức cũng không có , trên môi còn vết máu , thái dương đau đớn như cũ , nàng lên tiếng nguyền rủa : “ Cái đồ biến thái , Ta nguyền rủa ngươi sau này sinh con không có chờ , sinh con gái thì không có ngờ .”
Lúc này bên ngoài cửa như có kỳ tích vang lên âm thanh bước chân , nhẹ nhàng mà cẩn thận , Tra Tiểu Tân lập tức nhìn ra ngoài cửa trợn to hai mắt , miệng mở ra ,có người đưa cơm cho nàng sao ? Nhưng bóng dáng mấy người kia vụt qua rất nhanh bên cửa sổ , lòng đầy mong đợi , Tra Tiểu Tân hoàn toàn tuyệt vọng , được rồi , không cần chờ ba ngày , không chừng tối nay không có cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/192465/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.