Chương trước
Chương sau
“Sẽ không , nhất định là muốn muội vui.” Tô Tiểu Lê vừa lau mồ hôi trên trán vừa nói, kỳ thực nàng cũng không biết hai người bọn họ đi nơi nào, bất quá, sẽ không đi vụng trộm ước hẹn nha? ! Trời ơi, nàng đang suy nghĩ cái gì? ! !
Trong mắt của Tiểu Vương Tử thất vọng càng ngày càng nhiều, sau đó bò trong lòng nàng ra: “Ta đi ngủ, ai cũng đừng tới gặp ta.” Nói xong liền vào phòng đóng cửa lại, hắn thật thất vọng thật thất vọng, mẹ lại quên sinh nhật của hắn! Ngay cả cha nuôi cũng quên! Nghĩ đến cha ruột của hắn cũng không cần hắn, thật thương tâm, hắn oa oa khóc lớn lên.
Cũng đúng lúc này, phòng tối đen đột nhiên sáng lên.
Tiểu Vương Tử trợn to đôi mắt ươn ướt nhìn lại, đã thấy Tra Tiểu tân cầm một cái bánh ngọt hình tròn hương thơm ngào ngạt đi đến bên cạnh hắn: “Chúc con sinh nhật vui vẻ! Chúc con sinh nhật vui vẻ! Chúc Tiểu Vương Tử sinh nhật vui vẻ! Chúc bảo bối của mẹ sinh nhật vui vẻ! ! !” Hát xong nàng đem bánh đặt lên bàn ngay sau đó ôm Tiểu Vương Tử dùng sức hôn lên miệng, trong mắt tràn đầy sủng ái.
“Mẹ,mẹ không phải đi ra ngoài sao?” Trong mắt của Tiểu Vương Tử tràn đầy vui mừng, còn nghi hoặc hỏi.
“Mẹ phải đi làm bánh ngọt nha ! Nhìn xem, thích không? !” Tra Tiểu Tân cười vỗ hắn đầu hỏi, đây cũng chính là bánh nàng dung thời gian một ngày một đêm làm thành , bởi vì không có bơ cho nên nàng dùng mật thay thế bơ.
Tiểu Vương Tử liếm liếm chỉ cảm thấy thật ngọt, hắn gật đầu: “Thích thích! Cám ơn mẹ làm bánh ngọt cho Tiểu Vương Tử! Tiểu Vương Tử thật thích!”
” Lễ vật kia là cha nuôi tặng cho con,con có thích hay không?” Gia Luật Hằng đột nhiên từ trong góc xông ra, trong tay cầm một thanh chủy thủ,thanh chủy thủ kia khéo léo tinh xảo.
Tiểu Cương Tử có kinh ngạc có vui mừng mở mắt to ra: “Gia Luật tiểu tử! Người ở đó sao!” Trời ơi, hắn thật sự rất vui , sinh nhật hôm đó ngoải mẹ còn có Gia Luật tiểu tử tất cả đều ở chung một chỗ! Rất vui vẻ nha!
“Xú tiểu tử, đã nhận ta làm cha nuôi lại còn gọi ta là Gia Luật tiểu tử!” Gia Luật Hằng cười oán trách nói, nói xong liền cầm chủy thủ trong tay đưa cho Tiểu Vương Tử, Tiểu Vương Tử hưng phấn hoa chân múa tay vui sướng.
Tra Tiểu Tân vui cười nói: “Một khi đã như vậy! Chúng ta dung nó để cắt bánh ngọt đi!”
“Ha ha! ! ! Ăn bánh ngọt đi! ! !” Tiểu Vương Tử kích động lên vỗ tay, vỗ tay xong liền muốn đi ăn bánh ngọt lại bị Tra Tiểu Tân ngăn lại, vì thế dùng một đôi con ngươi đen bóng nghi hoặc khó hiểu nhìn nàng.
Gia Luật Hằng hai tay vòng ngang ngực cười cười: “Muốn ăn đương nhiên là cha nuôi ăn trước , sau đó mới đến phiên con.” Nói xong liền muốn đi liếm.
“A! Chàng là heo sao! Đừng đem bánh ngọt của thiếp làm hỏng!” Tra Tiểu Tân đưa cho hắn một bạo hạt dẻ, Tiểu Vương Tử ở một bên mừng rỡ cười khanh khách, dùng ánh mắt “Ngươi xứng đáng bị như vậy” nhìn hắn,mặt của Gia Luật Hằng vừa hồng vừa đen, tức giận đến không nói lời nào, giống cái như đứa bé lớn.
Ngay sau đó Tra Tiểu Tân nhìn Tiểu Vương Tử dịu dàng nói: “Bé ngoan, đến, thổi tất cả nến tất hết, sau đó là nguyện vọng, tiếp theo chúng ta mới ăn có được hay không!”
“Được!” Tiểu Vương Tử cười đáp.
“Khụ khụ. Nhớ kỹ, nhớ cầu nguyện cho cha nuôi và mẹ con sống chung thật lâu, trăm năm hảo hợp.” Gia Luật Hằng ở một vừa cười xấu xa vừa nhắc nhở nói, còn thuận tiện nhìn sáng Tra Tiểu Tân vứt vài cái mị nhãn, Tra Tiểu Tân tức giận đến lại cho hắn một bạo hạt dẻ.
Cười đã xong, sau đó Tiểu Vương Tử nghiêm chỉnh nhắm lại hai tròng mắt sau đó thổi tắt hết các nến,sau khi cầu nguyện xong nàng thừa dịp hai người chưa phát giác liền vươn tay ra nắm lấy một ít bánh ngọt, sau đó vẽ loạn lên mặt của Tiểu Vương Tử và Gia Luật Hằng, cũng cười ha ha.
“Bị chỉnh đi! Ha ha ha!” Tra Tiểu Tân cười đến quần ma loạn vũ.
“A! ! ! Mẹ! ! !” Tiểu Vương Tử bị bôi nửa mặt, tức giận đến mở một con mắt bên kia, con mắt khác cận kề bánh ngọt, hắn thật sự là chịu không nổi , vì sao mẹ là người lớn còn bướng bỉnh như vậy? !
Gia Luật Hằng còn thảm hại hơn,cả khuôn mặt tất cả đều là, ngay cả mắt đều không mở ra được , hắn tức giận đến lây tay lao đi, nghiến răng nghiến lợi: “Tra Tiểu Tân! ! ! Ta muốn giết nàng a a a! ! !”
“Ha ha,Tiểu Vương Tử, đi bôi hắn nha! ! !” Tra Tiểu Tân vui sướng khi người gặp họa, còn xúi Tiểu Vương Tử đi trừng trị Gia Luật Hằng. Tiểu Vương Tử vừa nghe, đầu đang cúi xuống lập tức ngẩn lên…….
Tra Tiểu Tân và Tiểu Vương Tử cười ha ha, nhìn bộ dáng khó khăn của hắn.
“Buồn cười! ! !” Gia Luật vừa lấy bánh ngọt trong lỗ mũi ra vừa quát, chỉ thấy hai tay hắn cắm xuống, sau đó liền chạy đến hai người, trong miệng không ngừng nói: “Hôm nay xem ta làm sao bôi lên hai người! ! !”
“A! Cứu mạng nha!” Tiểu Vương Tử vừa cười vừa hô tên Tra Tiểu Tân,Tra Tiểu Tân lập tức đưa tay ôm lấy hắn bỏ chạy, Gia Luật Hằng vừa đuổi theo phía sau, thừa dịp hắn đuổi tới,Tra Tiểu Tân lại cầm bánh ngọt thừa trong tay ném tới, làm mặt của Tra Tiểu Tân đều rối tinh rối mù.
Bên trong một mảnh đống hỗn độn.
Ba bọn họ đuổi nhau trong chốc lát sau đó Gia Luật Hằng đứng ở tại chỗ nghỉ tạm, trong miệng oán hận nói: “Nàng giỏi lắm Tra Tiểu Tân! Tiểu Vương Tử! Cư nhiên dám chỉnh ta! Sauk hi nghỉ ngơi ta sẽ trừng trị hai người!”
“Đến nha đến nha đến nha! Có bản lĩnh người tới nha!” Tiểu Vương tử cố ý chọc giận hắn còn làm ra một bộ dáng lên mặt,Tra Tiểu Tân cười đến bụng đều đau .
Gia Luật Hằng nhìn đến hai người bọn họ vui vẻ bản thân cũng cười , kỳ thực hắn là người học võ làm sao có thể không biết Tra Tiểu Tân muốn đánh lén hắn nha, chẳng qua là hắn giả bộ không biết thôi.
Chỉ cần, hai người vui vẻ là tốt rồi.
Ta chẳng sợ là một tiểu sửu.
Tuy nhiên, ngay tại thời khắc ấm áp này bên ngoài truyền đến tiếng bước chân biểu thị có chuyện xấu xảy ra, quả nhiên,Tiểu Vương Tử và Tra Tiểu Tân không cười nửa, lo lắng nhìn bên ngoài, sắc mặt của Gia Luật Hằng ngưng trọng, lại nhìn bọn họ dịu dàng nói: “Đừng sợ, tất cả đều có ta.”
Đúng vậy, bởi vì có ta, cho nên, đừng sợ.
“Hoàng thượng, hoàng thượng, không tốt ! Bên ngoài lửa thật lớn nha! Lâu Lan mang quân đội tiến vào thành, hiện tại, hiện tại đang đồ thành! ! !” Một binh lính chao đảo xông vào, trên người toàn là máu, nói xong liền chết đi, trên đất toàn bộ đều là máu tươi.
Ba người đứng thẳng bất động.
Cuối cùng vẫn là Tra Tiểu Tân lo lắng nhất nói: “Gia Luật Hằng…” Tuy rằng nàng hi vọng Lâu Lan có thể tới đón nàng, nhưnmà, đồ thành có phải là rất tàn nhẫn hay không? ! Hơn nữa, đây là quốc gia Gia Luật Hằng, người trong nước đều cần hắn bảo vệ . Tiểu Vương Tử cũng ý thức được sự tình trọng yếu, không cắn chạy vào trong lòng của Tra Tiểu Tân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.