Ngay khi hai người đắm chìm trong tình bạn năm đó, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền đến một trận tiếng khóc cùng tiếng la, giọng đó đúng là của Tiểu Vương Tử và Tô Tiểu Lê,mặt của Tra Tiểu Tân phút chốc trắng bệch,giống người điên chạy ra ngoài. Gia Luật Hằng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trong con ngươi hiện lên hoảng loạn lập tức theo ra ngoài. Trong ngự hoa viên lớn như vậy, nhiều thị vệ và cung nữ, thần sắc bọn họ khẩn trương lại mang theo vài phần sợ hãi. Chỉ thấy Lục Uyển ôm Tiểu Vương Tử đứng ở vách sâu, chỉ cần lui từng bước, nếu rơi xuống chắc chắn là chết.Trong mắt nàng tràn đầy ghen ghét cừu ác, mà đao trong tay kề bên cổ Tiểu Vương Tử, chỉ cần gần một chút,Tiểu Vương Tử sẽ nguy hiểm. Tô Tiểu Lê quỳ gối cầu xin không ngừng dập đầu khóc, trên trán đều là máu tươi. Sáng nay Tiểu Vương Tử nói muốn đi hoa viên đi, nàng cho hắn đi, ai ngờ sau đó lại thấy cảnh như vậy! Tra TiểuTtân vừa nhìn thấy cả người ngã xuống đất, Gia Luật Hằng lập tức nâng nàng dậy lạnh lùng nhìn lại Lục Uyển nói: “Nàngmuốn làm gì? !” Là hắn sơ sót! Hắn thật không ngờ nàng không giống như Lục Uyển lúc trước! ! ! “Ha ha,thiếp muốn làm gì chẳng lẽ chàng không biết sao? !” Lục Uyển không giận ngược lại còn cười,ôm Tiểu Vương Tử làm động tác ném xuống, nhưng mà Tiểu Vương Tử lại nhếch miệng không khóc cũng không kêu, chẳng qua là gương mặt trắng bệch. “Không!” Tra Tiểu Tân buồn bã hết lên, đứng dậy liều lĩnh tiến lên lại bị Gia Luật Hằng kéo trở lại,Lục Uyển là loại người không thể kích động, một khi kích nàng nói không chừng nàng sẽ làm ra chuyện như thế . Tiểu Vương Tử thấy Tra Tiểu Tân sợ tới mức mất hồn mất vía lập tức nói: “Mẹ! Đừng khóc! Đừng sợ! Mẹ đừng như vậy nha!” Hắn biết nữ nhân này hắn sợ tới mức khóc xin tha thứ, hắn cố tình không khóc! Lục Uyển nghe xong Tiểu Vương Tử nói đầu tiên là sửng sốt, nhiên sau hung hăng cho hắn một bạt tai thật mạnh: “Tạp chủng! Ngươi còn dám nói ta một đao sẽ giết chết ngươi!” Nàng vừa đánh xong trên mặt trắng noãn của Tiểu Vương Tử còn in năm dấu tay, khóe miệng chảy máu ,Tra Tiểu Tân mở miệng thở hổn hển, muốn lớn tiếng kêu chẳng qua không thể la lên tiếng nào,nàng vô lực quỳ rạp xuống đất rơi lệ không thôi. “Vậy nàng muốn như thế nào.” Gia Luật Hằng trấn định quyết tâm, hiện tại trang tình huống này hắn ngàn vạn không thể loạn, nếu loạn tất cả sẽ thay đổi. Tra Tiểu Tân không ngừng lắc đầu nỉ non, Tiểu Vương Tử là sinh mệnh của nàng……… Tiểu Vương Tử thấy Tra Tiểu Tân khóc rống bi tuyệt cũng khóc theo. “Ha ha, thiếp muốn như thế nào? Chàng không phải là người hiểu nhất sao? Chàng làm sao không biết thiếp muốn như thế nào?” Lục Uyển trả lời lại một cách mỉa mai, đồng thời cố ý đem Tiểu Vương Tử đưa ra bên ngoài, chỉ xách một cái cổ áo, vạn nhất cổ áo bị rách Tiểu Vương Tử sẽ rơi xuống. “Tiểu Vương Tử!” Tra Tiểu Tân từ chỗ sâu lồng ngực phát ra tiếng thét, tứ chi run rẩy không ngừng. Gia Luật Hằng rốt cục không thể nhịn được nữa, lạnh lùng nhìn Lục Uyển cắn răng nói: “Nếu nnàng muốn vị trí hoàng hậu, ta cho nàng.” Hắn không nghĩ tới người hắn từng yêu lại biến thành dáng vẻ điên cuồng như vậy, hiện tại, hắn đối với nàng thất vọng tới cực điểm. “Ha ha, cho thiếp? Chàng cho là thiếp sẽ tin lời chàng nói sao? Chàng cũng từng nói cho thiếp làm thái tử phi, sau lại nói là phi, Chàng cho là thiếp bị chàng đùa giỡn một lần sẽ bị đùa giỡn lần thứ hai sao?” Lục Uyển cười nhạo nói, trong mắt đối hắn là khinh bỉ. “Được, ngôi vị hoàng đế cho nàng, ngôi vị hoàng đế cũng cho nàng như thế nào!” Gia Luật Hằng nổi giận, bộ dáng nàng phát rồ làm trái tim băng hắn giá.Tra Tiểu Tân nghe được Gia Luật Hằng nói không ngừng lắc đầu khóc rống. Chung quanh không khí bắt đầu khẩn trương, mỗi người đều ngừng thở sợ Lục Uyển làm ra hành vi quá khích kia. Lục Uyển nghe được ngôi vị hoàng đế đầu tiên là ngẩn ra, sau đó vẻ mặt càng vặn vẹo, cười đến kỳ quái: “Ngôi vị hoàng đế? ! Vì một nữ nhân chàng cư nhiên ngay cả ngôi vị hoàng đế cũng không cần! ! ! !” Mặt của Gia Luật Hằng không chút thay đổi nhìn nàng: “Ta hiện tại cùng nàng đàm điều kiện, không nói về nữ nhân.” Đối với nàng, hắn thực đã dùng hết nhẫn nại. Chỉ nghe “Roẹt” một tiếng, cổ áo của Tiểu Vương Tử truyền ra tiếng rách rất nhỏ, quả nhiên, nơi đó rách ra một lỗ hổng, nếu thời gian dài chỉ sợ sớm xé rách, đến lúc đó cả người rơi xuống , trái tim của Tra Tiểu Tân đập mạnh, cả người lạnh tới cực điểm. Tiểu Vương Tử tuy rằng cũng sợ nhưng cũng không quên an ủi nói: “Mẹ, mẹ đừng khóc, đừng sợ,con không có việc gì .” Nếu hắn khóc,mẹ hẳn là sẽ càng thương tâm hơn nha. Lục Uyển lạnh lùng cười nhạo, sau đó nhìn thoáng qua mặt của Gia Luật Hằng trán nổi đầy gân xanh, đó là do hắn tức giận, nghĩ đến hắn là vì một lớn một nhỏ này cách xa với nàng lửa giận trong lòng dâng lên,nhìn sang Tra Tiểu Tân hung hăng nói: “Muốn cứu con của ngươi sao? !” Nói xong, đưa cao Tiểu Vương Tử khoảng cách rất cao, nếu rơi xuống sẽ rất thảm. “…” Tra Tiểu Tân sợ tới mức yết hầu nói không ra tiếng, chỉ nhìn nàng không ngừng dập đầu, không ngừng đụng. “Ha ha, được, nếu muốn cứu hắn vậy ngươi nhảy xuống đi.” Nói xong chỉ vào dưới lầu,khoảng cách rất sâu nhảy xuống chắc chắn là chết không thể nghi ngờ.Nàng muốn để nàng chết, hơn nữa là chết thật thảm, nàng vừa nói xong liền nghe được Gia Luật Hằng,Tiểu Vương Tử, Tô Tiểu Tê trăm miệng một lời. “Không!” Trong thanh âm có lo lắng sợ hãi cùng với kích động. Lục Uyển nghe được thanh âm càng khó chịu, cười lạnh nói: “Tốt lắm, vậy thì để con ngươi thay thế ngươi !” Nói xong liền đem muốn Tiểu Vương Tử ném xuống, trong lòng nàng vốn hận,hận bản thân không chiếm được tình yêu mà Tra Tiểu Tân có thể, từ đầu tới cuối nàng chính là một bi kịch, mà Tra Tiểu Tân là một hài kịch! ! ! “Ta nhảy! Ta nhảy!” Tra Tiểu Tân thực đã hoang mang lo sợ , dùng sức đẩy Gia Luật Hằng ra liền muốn hướng về phía trước, quyết tuyệt , Gia Luật Hằng gắt gao túm chặt nàng ôm nàng không để nàng đi, hắn biết vạn nhất hắn buông lỏng tay Tra Tiểu Tân sẽ xúc động nhảy xuống, mà Lục Uyển cũng sẽ không thể buông tha Tiểu Vương Tử, đây chính là hai mạng người! “Buông ra! Buông ra!” Tra Tiểu Tân thực đã hoàn toàn mất đi lý trí , điên cuồng đẩy Gia Luật Hằng ra, Gia Luật Hằng không cẩn thận liền nhìn thấy Tra Tiểu Tân hướng tới thiên thai chạy như điên, đó là động tác liều lĩnh muốn nhảy xuống. Tim ngưng đập. Toàn bộ hình ảnh phảng phất đều yên lặng , chỉ có thể nhìn thấy y phục màu trắng nhanh nhẹn giống như bươm bướm làm tư thế muốn nhảy xuống, mà gương mặt Lục Uyển xinh đẹp nở nụ cười thật tươi,Tiểu Vương Tử sợ hãi trợn to hai tròng mắt, nước mắt chảy liên tục,Tô Tiểu Lê nén vết thương trên trán chạy tới, gương mặt chung quanh tất cả đều là kinh hoảng sợ hãi và lo lắng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]