Thấy mông có chút đau đau, tiểu tử miệng thì cứng nói chuyện thì tức cười,lời nói của tiểu tử này trực tiếp không hề che dấu ,Gia Luật Hằng cũng có chút hờn giận, nhẹ nhàng đánh lên mông hắn mấy cái trầm giọng nói: “Con còn nói thêm một câu ta liền đập nát mông con.” Hắn thuần túy chỉ muốn đe dọa hắn, dù sao bị một tiểu tử nói trúng nổi đau trong long thấy không thoải máu.
Tra Tiểu Tân biết Gia Luật Hằng sẽ không đánh hắn, lại nhìn thấy bộ dáng quật cường của Tiểu Vương Tử, không khỏi cảm thấy đau đầu.
Hai nam nhân một lớn một nhỏ khi nào thì kết thành oan gia? !
Tiểu Vương Tử xì một tiếng khinh miệt nói: “Đánh đi đánh đi, dù sao trên thế giới này ngoại trừ mẹ,cha và Tô Tiểu Lê thương con, người không có thương con nha …” Càng nói ngữ khí càng thương tâm, càng ủy khuất,con ngươi ngấn nước, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể chảy ra nước mắt.
Quả nhiên, Gia Huật Hằng nghe xong bền lòng mấy cũng mềm nhũn, ngữ khí cũng thay đổi: “Ai nói chỉ có bọn họ thương con ? ! Chẳng lẽ ta không thương con sao? !” Tiểu Tử này thật là mau quên! Hắn không thương tiểu tử này sau? Nếu là người khác phạm những lỗi này đã sớm chết hơn trăm lần .
Tra Tiểu Tân chỉ cảm thấy đầu lại bắt đầu đau , tiểu tử này lại diễn khổ nhục kế,Gia Luật Hằng không mắc mưu mới là lạ.
“Người một một chút cũng không thương con , động một chút là đòi đập nát mông…” Nói đến đây Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403949/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.