Trong nháy mắt đã trải qua năm năm. 
Trong ngự hoa viên ánh nắng xinh đẹp, hồ nước gợn sóng,hai bên hành lang cây xanh um tùm, lộ ra một dòng nước xanh trong trẻo. 
Chỉ thấy một đứa bé nam năm tuổi lén ôm cái gì đó đi đến bên hồ nước, chỉ thấy mặt đứa bé đó như điêu khắc , con ngươi đen giống như quả nho sáng lấp lánh, tuy rằng diện mạo đáng yêu nhưng lông mi lại thon dài, lộ ra vài phần anh khí. 
“Tiểu vương tử? Ngài ở đâu? Đi ra được không? !” Vài cung nữ dọc theo hành lang dài tìm kiếm, quát to. 
“Đừng trốn, một lát vương thượng thấy lại trách cứ chúng ta !” Người đi đầu lớn tiếng dọa hắn, tới tới lui lui, giống ruồi bọ không có đầu. 
Đứa bé nam trốn sau hòn non bộ cười hì hì, một đôi mắt linh động lộ ra giảo hoạt, mấy cung nữ tìm trong hậu hoa viên sau đó đi ra, năm tuổi vóc dáng thực đã như bảy,tám tuổi, tuy rằng mặc y phục bình thường, nhưng không che dấu được khí phách bẩm sinh. 
“Hừ! Ngươi dám ăn hiếp mẹ ta, ta ném xuống ao để ngươi xử lý như thế nào!” Ngữ khí hung dữ chưa thoát tính trẻ con, đứa bé nam nhìn ngọc ấn trong tay nói, nói xong liền ném nó vào trong ao, “Bùm” bọt nước văng khắp nơi, nghĩ đến Gia Luật Hằng không tìm thấy ngọc tỷ dáng vẻ giận dữ hắn liền nhịn không được cười ra tiếng. 
Bích Lan Viện 
Một nữ tử áo trắng lười nhác ngồi ở giá đu dây theo gió đung đưa, ánh mặt trời xuyên cánh hoa đào chiếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403947/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.