“Lần sau đừng tìm ta chơi trốn tìm, ta sẽ sợ.” Hắn lẳng lặng nghe nàng lo lắng cho hắn, thật lâu thật lâu, mới nhẹ nhàng nói một câu như vậy.Giọng nói nhạt mà dịu, hắn nói chuyện ngữ khí mang theo một chút thương tiếc, làm người ta không nén nổi cảm động.
Tra Tiểu Tân làm sao có thể nói ra được lời, chỉ khóc gật đầu, hai người ôm chặt ai cũng không đồng ý nới ra.
Trở về phủ lại một phen náo động, trấn an lão tổ tông sau đó lại dùng cơm xong,hai người mới đứng dậy chuẩn bị trở về phòng.Lúc Mộc Xuân Phong vào phòng nàng rồi nhẹ nhàng hôn trán nàng, sau đó cười nhạt: “Nàng lo lắng cả một ngày, trở về phòng nghỉ ngơi sớm đi.”
Ai ngờ Tra Tiểu Tân nghe xong lời hắn nói cũng không đi, ngược lại gò má hiện lên một tầng đỏ ửng mỏng manh, khuôn mặt hồng và cổ trắng nõn hình thành một hình ảnh đối lập, có loại phong tình đáng yêu nói không nên lời.
Cổ họng của Mộc xuân phong căng thẳng, trấn định lại ý tưởng hỗn độn trong lòng, lại duỗi tay sờ sờ đầu của nàng cười: “Trở về ngủ đi.” Từ sau khi thành thân hắn và nàng luôn luôn phân phòng ngủ , hắn cho tới bây giờ không miễn cưỡng nàng, thành thân chỉ là để mỗi ngày đều có thể nhìn thấy nàng.
“Thiếp và chàng cùng nhau ngủ.” Tư tưởng đấu tranh thật lâu,Tra Tiểu Tân mới cắn môi nói một câu như vậy, ánh mắt né tránh không dám nhìn hắn, hôm nay khi nhìn thấy lão tổ tông quỳ xuống cầu nàng và hắn cùng phòng, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403922/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.