Hắn vẫn như cũ không nói một chữ, nhưng trong lòng lại có cái gì dần dần phân liệt sụp đổ , hắn biết, hắn sắp mất đi nàng. 
Phòng trong,đèn cày tĩnh lặng gió thổi nhẹ. 
Tra Tiểu Tân lẳng lặng ngồi ở bên giường chăm sóc nam tử gầy gò yếu ớt kia, yên lặng rơi lệ. 
“Còn nhớ rõ ngày ta bắt nàng hồi phủ không… thật ra thì, ta lúc ấy đối với nàng dịu dàng để nàng yêu thương ta.Sau đó để nàng cam tâm tình nguyện rời khỏi vương huynh, nhưng mà… Nhưng màcuối cùng, người yêu nàng chính là ta, khụ khụ khụ…” Mộc Xuân Phong cười nhạt,nói một câu hoàn chỉnh xong liền liên tiếp ho khan, thân thể yếu ớt. 
Tra Tiểu Tân không ngừng gật đầu ý bảo bản thân nghe được, lệ lại không tiếng động chảy xuống,lúc hắn vừa mới tỉnh lại nàng vốn định gọi thái y, nhưng hắn lại ngăn nàng,giọng nói rủ rỉ. 
“Ngày ấy ở trong tửu lâu,thật ra… thật ra là ta gọi người đánh nàng …” Hắn ho khan nói, một đôi tròng mắt đen dịu dàng vô hại dừng ở trên người nàng,dịu dàng trong suốt. 
Trong mắt củaTra Tiểu Tân lóe lên kinh ngạc,không thể tưởng tượng nổi nhìn hắn hai con ngươi lại dần dần ướt át. 
“Ha ha, vô luận đánh nàng thế nào nàng cũng không nhận sai không quỳ, một khắc đó ta nhìn thấy ánh mắt nàng kiên định quật cường bỗng nhiên đối với nàng nổi lên hứng thú, ta muốn hiểu them về nàng…” 
“…” 
“Sau này lại mỗi ngày ở trong tửu lâu chờ nàng, muốn nhận thức nàng, nàng nói không đánh nhau thì không quen biết ta cuối cùng ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403914/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.