Thân thể của Tra Tiểu Tân nhất thời run lên,đối với việc lưỡi bị hắn trêu trọc nàng không có sức chống cự đồng thời ánh mắt lại mạnh mẽ liếc mắt một cái: “Nói bậy bạ gì đó, ta làm sao có thể cho chàng chết chứ?”
Nghe được những lời này của nàng Lâu Lan cười khẽ đi đến bên nàng tai chậm rãi nói: “Cho ta ngọc tiên ngọc tử.” Gịong nói khàn khàn mang theo một tia gợi cảm, lay động lòng người. Nhất là giọng nói cợt nhã kia giống như đang đùa giỡn thiếu nữ đàng hoàng, dường như rất xấu xa lại không phải như vậy.
Gò má đỏ ửng một đường tản ra đến bên tai, Tra Tiểu Tân giận dữ nói: “Hư lắm hư lắm!” Hai phấn quả đấm trắng tinh giống như hạt mưa rơi vào lòng ngực giầy gò của hắn.
Lâu Lan buồn cười ra tiếng, ngón tay thon dài lại khuấy trong miệng nàng sâu thêm vài phần, khuôn mặt diễm lệ bỗng dưng để sát vào nàng giọng nói sâu xa “Nếu nương tử muốn cho tướng công hư, thì tướng công liền hư một lần.”
“A! Không cần!” Thấy màn bị hắn kéo xúông.Tra Tiểu Tân nhắm mắt thét chói tai, tim giống như trong cổ họng muốn nhảy ra ngoài.Một hồi lâu,nàng bỗng nhiên thấy im lặng, cảm thấy bất tài vì thế chậm rãi mở mắt ra, chỉ thấy hắn đang dùng miệng cắn đi nút thắt trên y phục của nàng, theo này góc độ nhìn lại, ánh mắt hắn lơ đãng và động tác mềm mại đáng yêu đến trong xương .
“Nương tử, ánh mắt của nàng giống như thiếu nữ mới yêu.” Hắn nâng con ngươi yêu nghiệt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403893/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.