Khi tình cảm rối rắm,ai mới là người đau khổ nhất ?
“Ha ha,Mộc Xuân Phong, ngươi thật sự yêu nàng sao…” Hắn nở nụ cười tự giễu mình nhưng lại cừơi khổ sở như thế,Mộc Xuân Phong nhìn vào hữu cầu tất ứng thật lâu cuối cùng liếc mắt một cái cuối cùng, suy sút rời đi.
Nam tử dịu dàng như ngọc bị lây nhiễm ánh trăng ưu thương,không cách nào rời đi.
Trong căn phòng yên tĩnh,một cây đèn cầy,cửa sổ bốn phía đều khép chặt.
Tra tiểu tân đang mê man ngủ ở trên giường đánh, hai tay hai chân giang ngang thành hình chữ Đại,chăn bị nàng đá xuống mặt đất cuốn lại giống ổ gà,mà chân nàng một bên mang giày một bên đá văng ra,trông buồn cười cực kỳ.
“Ai, ta thực hoài nghi nàng rốt cuộc có phải nữ nhân hay không ?” Mới ra ngoài rửa mặt khi đi vào lại thấy một màn khôi hài cực kỳ, Gia Luật Hằng đành phải đi đến vì nàng cởi chiếc hài còn lại,đem gối nhẹ nhàng đặt dưới đầu nàng,sau đó lau mặt,khăn tay đang lau mặt nàng bỗng nhiên dừng lại một chút ,ánh mắt ngắm nàng trở nên thâm sâu dịu dàng.
Từ nhỏ hắn đã sống trong cẩm y bạch ngọc,chỉ cần mở miệng là có người đưa cơm đến nhưng từ khi gặp nàng hắn dường như biến thành người hầu,hộ vệ,hạ nhân,thậm chí là nữ nhân….
“A, thực là khắc tinh của ta.” Nhẹ tay nhéo một cái lên gò má mềm mại của nàng,ánh mắt cưng chiều nhìn nàng, đem tất cả chuẩn bị thật tốt sau đó lại đem chăn đắp trên người nàng,Gia Luật Hằng trong lòng vui mừng dần dần thương cảm, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403875/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.