Cái nam tử khác ào ào chạy đến nhìn lại,sắc mặt đều đại biến, trăm miệng cùng thốt ra một lời nói: “Trời ơi!Đây rốt cuộc là Trư Bát Giới chuyển thế hay là Hao Thiên khuyển đầu thai? !” Nói xong liền nôn mửa.
“A!Tại sao lại nói như vậy a? Ta không cho các ngươi vũ nhục bằng hữu ta!” Tra Tiển Tân nổi giận!
“Thôi ,thôi,thôi,ta còn muốn sống lâu vài thập niên, cục thịt mỡ này ngươi tìm cao nhân khác đi,chúng ta đi thôi!” Nói xong tất cả đều bỏ chạy giống như chạy chậm một giây sẽ bị thịt đè chết.
Tra Tiểu Tân ủ rũ chau mày ngồi ở đằng kia,tay chống cằm lẩm bẩm nói: “Chẳng lẽ, thật sự phải đích thân đi sao? !”
Nhưng vào lúc này Gia Luật Hằng đột nhiên đi vào,thấy trong phòng có mười mấy nam sợ run sợ đi ra ánh mắt hắn lúc đầu ngây ngô sau đó biến đổi cực nguy hiểm,mấy nam tử đó sợ quá còn không vọt lẹ. Nhận thấy bầu không khí yên tĩnh Tra Tiểu Tân lập tức quay đầu,nhìn Gia Luật hằng như có đều suy nghĩ vì thế nhíu mày hỏi :”Ngươi làm sao vậy?”
Gia Luật Hằng thu hồi những ý nghĩ hổn độn vừa rồi,cầm lấy quyển binh thư đi đến,ngồi xuống bên cạnh nàng uống ngụm trà nói: “Gần đây ta thấy ngươi không có chuyện gì vội hay là giúp ta, giúp ta giải bỏ binh trận đi.”
“A… Ai nói ta không vội? ! Chính nghĩa kêu gọi ta, mỹ nữ cần ta! Tiểu tân rất bề bộn nha !” Tra Tiểu Tân liền hát một câu của Châu kiệt Luân (Ca sĩ Jay chou ý) ánh mắt còn lóe sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403868/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.