Giờ khắc này,Gia Luật Hằng đang quét tro bụi trên mặt đất, áo lục trên người và dây leo phía sau hoà vào với nhau tràn đầy ý xuân,đứng bên cạnh nhìn lại đường nét rõ ràng,đường cong anh tuấn, hôm nay hình như hắn thiếu chút mạnh mẽ lại vô cùng yên tĩnh. Tra Tiểu Tân nhất thời nhìn đến ngây người, quả thực hắn rất anh tuấn,bình thường tại sao nàng lại không phát hiện nha? Hai người ai cũng không nói gì,chỉ nghe tiếng chổi sàn sạt đảo qua mặt đất,thỉng thoảng truyền đến vài tiếng chim hót, cũng là vắng vẻ. “Sau này không được tùy tiện chạy loạn, có chuyện gì căn dặn ta đi làm là được.” Tư tưởng vật lộn thật lâu cuối cùng Gia Luật Hằng lựa chọn thỏa hiệp,ngẩn mặt nhìn về phía Tra Tiểu Tân,vẻ mặt thật tình trong lòng hắn biết rõ những lời này hắn không nên nói bởi vì ý nghĩ muốn bảo vệ nàng thì một nàng khác sẽ hận nàng,nhưng mà hắn không khống chế được bản thân. “Ừ!”Nàng nhất thời không phản ứng kịp ngơ ngác trả lời một câu nhưng mà hắn vẫn không có lặp lại, hắn vẫn vùi đầu quét sân .Tra Tiểu Tân không khỏi nhíu mày,tay xoa xoa cằm qua lại,hôm nay Như Hoa không giống bình thường!Chẳng lẽ hắn thật sự là nữ,đến ngày có kinh rồi sao? Mặc dù quét sạch cả sân nhưng tâm tình nặng nề của Gia Luật Hằng cũng không tốt lên bao nhiêu,từ trong lòng lấy ra một quyển sách đi đến trước mặt Tra Tiểu Tân chậm rãi nói: “Giúp ta phá giải binh trận…..”Một đôi mắt sâu không đáy nhìn thẳng nàng,cảm xúc khó đoán được. Tra Tiểu Tân mọi chú ý đều bị quyển sách hấp dẫn,nàng cầm trong tay cẩn thận,Ô lên một tiếng: “Đây là binh trận sao?” Vừa nói vừa nghi ngờ ngẩn đầu khó hiểu nhìn hắn ,giơ binh thư trong tay lên : “Ngươi muốn giải binh thư này làm gì?” Vẻ mặt nàng ngây thơ không có một tia giấu diếm giống như chiếu sáng chỗ âm u trong lòng hắn,làm hắn cảm thấy xấu hổ, xấu hổ vô cùng,cho nên giọng nói của hắn có chút đè nén: “Giúp ta giải trừ binh trận ta sẽ cho ngươi tiền.” Nói xong bước đi. “Giải thì giải!Ngươi làm gì nói lớn tiếng thế!Ta sẽ lấy tiền của ngươi sao?Tên xấu xa này!”Tra Tiểu Tân bị lời nói phân rõ việc công việc tư làm cho giận dỗi,cầm lấy cây chổi ném về phía hắn đáng tiếc không có nện vào,trong miệng hừ hừ mấy câu nhưng vẫn cầm lấy quyển binh thư cất kỹ vào người. Gia Luật Hằng nhìn bên ngoài như không có việc gì nhưng bên đang đang khó chịu vô cùng,tay giấu trong tay áo nắm thành quyền,chờ nàng phá giải xong binh trận hắn liền rời đi!Từ nay về sau sẽ không có bất kỳ quan hệ gì với nàng ! ! Túy Hương Lâu Mặc dù bên ngoài đang mưa lất phất nhưng bên trong đều là đèn đỏ mê ly cả Túy hương lâu đều tràn ngập nụ cười,nam nhân anh tuấn và mỹ nhân dựa sát vào nhau ái muội biết bao,trong không khí tràn ngập mùi rượu. “A!Ngươi làm gì nhìn ta như thế?”Từ khi đi vào đây uống rượu đến giờ tên tiểu tử Mộc Xuân Phong kia nhìn chằm chằm vào nàng,nhìn chằm chằm còn chưa tính,tay còn cầm một chén rượu đặt bên môi qua lại mà không uống,động tác cực quyến rũ,người ngoài không biết còn tưởng hắn trêu trọc nàng. Mộc Xuân Phong thấy dáng vẻ nàng hung dữ của nàng lông mày gảy nhẹ,tính tình tự nhiên có mấy phần bất cần đời,cả người hắn nhìn nghiêng vừa nho nhã vừa nhàn hạ giống như tà không phải tà,giống như xấu xa nhưng dáng vẻ lại không xấu xa làm người ta không tự chủ được động lòng. Mặt Tra Tiểu Tân nhất thời hiện lên một mảng đỏ hồng, lập tức nhìn sang nơi khác không nhìn hắn, trong lòng thầm nghĩ,mẹ ơi!Rốt cuộc cả ngày nay hắn chỉ biết dùng ánh mắt dụ dỗ người!Hôm nào đó phải khoét mắt hắn!Nghĩ đến liền cầm rượu rót,ai ngờ hắn lại nói chuyện vào lúc này. “Bởi vì, ta phát hiện ngươi càng ngày càng giống nữ nhân.” Giọng nói trầm nhẹ không có ý xấu. Tra Tiểu Tân có phần hơi say đột nhiên ầm ầm thức tỉnh, “phụt” một ngụm rượu phun lên mặt hắn,ngay cả nói chuyện cũng không rõ ràng lắm chỉ nghe tiếng gầm thét: “Cái rắm!Lão tử rõ ràng là nam nhân lại nói là nữ nhân!” Mọi người lại bắt đầu bàn luận ào ào,đương nhiên nội dung bàn luận hôm nay là “Đoạn tụ” như thế nào?Bình thường không phải tình cảm tốt lắm sao?Mọi người trong kỳ quốc đều biết Thập tam vương gia và ông chủ Tra của hữu cần tất ứng là một đôi”Tiểu tình nhân”đương nhiên “chuyện tình cảm bị mọi người cấm đoán” này không ai dám nói lung tung, trừ phi người đó không cần đầu của mình. Thấy dáng vẻ chột dạ lại giấu diếm kích động của nàng,ánh mắt Mộc Xuân Phong thay đổi nghiền ngẫm,trên khuôn mặt tuấn tú rượu vẫn không ngừng chảy xuống hắn cũng mặc kệ,chỉ cười nhẹ tiếp theo thân lưỡi liếm vài giọt rượu dín bên môi, động tác mê người: “Ta chỉ là thuận miệng nói,ngươi khẩn trương làm gì?” Nói xong nhìn nàng thấy thú vị,khí chất tao nhã bắt đầu lộ ra tà ác. “Ngươi….ngươi……..không được nói tiếp nha!”Bị hắn nói như vậy Tra Tiểu Tân lại càng thấp thỏm bất an,chỉ phiền lòng cảnh cáo hắn,thấy hắn không ngừng liếm rượu do nàng vừa phun ra,mặt nàng đỏ bừng giận dữ mắng to: “Biến thái a! Không được liếm nước miếng của ta!”Dưới ban ngày ban mặt hắn dám làm chuyện đó a a a !!! Mộc Xuân Phong không những không nghe theo còn đưa tay lướt theo khuôn mặt,đem rượu dính ở ngón tay đưa vào trong miệng mút lấy, ánh mắt mị hoặc nhìn nàng,còn giả bộ như là chính nhân quân tử: “Rượu là do ta mua nên một giọt cũng không thể lãng phí.” Vừa nói xong đầu lưỡi lại liếm một vòng quanh môi,thần sắc trắng nhạt sau khi được hắn liếm qua biến thành đỏ ửng,môi trơn bóng mê hoặc người. Mọi nữ tử vây quanh xem đau buồn đều muốn cùng nhảy lầu,nếu không cũng đầy mùi thuốc súng. Mộc Xuân Phong này thật sự rất giỏi trêu trọc,dụ dỗ,bề ngoài nho nhã trong lòng cất giấu tính cách yêu nghiệt. Tra tiểu tân tức giận đến nói không nên lời ,màu sắc gương mặt thay đổi trong nháy mắt,có xấu hổ,có tức giận với bất đắc dĩ,nàng hung hăng trừng mắt nhìn hắn sau đó bỏ đi,tức chết ta a !Tên khốn kiếp ấy hẹn mình ra ngoài uống rượu chính là muốn dụ dỗ nàng sao?Hắn không đi làm ngưu lang, làm nam kỹ thật sự là đáng tiếc!Nàng tức giận đi ở đường hẻm tối đen,tâm tình cũng dần bình phục,nhớ tới động tác thần thái và lời nói của hắn chỉ cảm thấy má lại bắt đầu nóng. Buổi tối trên đường không một bóng người,chỉ có hai tửu lâu bên cạnh vẫn náo nhiệt như cũ,hoa đăng nhiều kiểu treo khắp nơi. Tra Tiểu Tân cố ý đi vào một hẻm nhỏ, nàng thích ở một nơi yên tĩnh không quá ồn ào náo động nhưng mới bước đi vài bước chợt nghe phía sau cũng truyền đến tiếng bước chân,tiêu rồi!Nàng bối rối,không lẽ là….. “Tiểu tân.” Giọng nói cười như không cười,đọc rõ từng chữ triền miên không phải là phong cách của Mộc Xuân Phong thì là ai? Lưng nàng cứng ngắc dần thả lỏng,Tra Tiểu Tân đưa tay vỗ lên người trấn an lòng nàng đồng thời lại giận dỗi không thèm để ý đến hắn. Mộc Xuân Phong nhàn nhã phe phẩy quạt không vội,chỉ yên lặng đi phía sau theo nàng, khóe môi hàm chứ ý cười. Hắn nếu dám trêu nàng nổi giận đương nhiên cũng có biện pháp để nàng chủ động nói chuyện. “Ngày hôm qua nghe Ninh Thanh nói mấy gia đinh đánh ngươi tất cả không hiểu sao đều mất tích,đến lúc xuất hiện thì thi thể lạnh như băng” Rõ ràng là đang nói chuyện nghiêm túc nhưng giọng nói lại lười nhát,ánh mắt luôn chú ý đến thân ảnh nhỏ bé kia Quả nhiên… Tra Tiểu Tân đột nhiên ngừng bước,quay lại đi vài bước đến trước mặt hắn không thể tin nói: “Tất cả đều chết sao?” Một đôi mắt đen mở thật to có kinh ngạc cùng rung động.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]