Nhìn ra muội muội có tâm sự, Thu Dung cười trêu ghẹo nói: “Đêm qua, muội muội rất vất vả sao?” Thấy dáng điệu kỳ lạ của Tra Tiểu Tân nàng nghi ngờ thích thú tiến đến nàng nói mờ ám: “Một đêm xuân, vương gia có phải làm muội muội có chút chịu không nổi? Cũng được, vợ chồng đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, chỉ cần mọi chuyện tốt chuyện gì cũng không còn” 
Tra Tiểu Tân đỏ mặt biện minh: “Nào có một đêm xuân!” Nàng lại nghĩ tới nụ hôn đêm qua, kìm lòng chẳng đặng, gò má đã nóng lên. Bị Thu Dung mãi trêu ghẹo Tiểu Tân mới kể tất cả chuyện đêm qua, chưa dứt, lại hiếu kỳ hỏi: “Ơ, Hoa Nguyệt đâu? Làm sao không thấy nàng ta?!” Nàng không quên chuyện đó còn muốn chỉnh nàng thật tốt, chẳng qua là mấy ngày nay không thấy nàng. 
” A, tỷ tỷ không biết phạm đều gì sai, bị vương gia đuổi về nhà mẹ đẻ, đến khi đồng ý mới được trở về.” 
Không cẩn thận nghe lời Thu Dung nói, Tra Tiểu Tân không khỏi suy nghĩ sâu xa, làm sao đột nhiên bị đưa đi chẳng lẽ là tối hôm đó hắn phát hiện trên tay nàng có vết thương? Nghĩ vậy trong lòng lại thấy cảm động, trong đầu hiện lên hình dáng hắn, lần đầu tiên nàng muốn nhìn thấy hắn. 
“Lục uyển muội muội, muốn cùng tới đây ngồi chơi hay không?” 
“Không cần.” Một nữ tử giọng nói dịu dàng đáp. 
Tra Tiểu Tân nhìn theo ánh mắt Thu Dung, lòng đột nhiên chùng xuống, nữ tử áo tím phong thái yểu điệu kia chính là người Lâu Lan mang từ thanh lâu về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403795/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.