“Không nghe thấy sao?! Vương gia gọi các ngươi đem nàng ta đi ra ngoài đánh ba mươi gậy!” Hoa Nguyệt cười đắc ý, thấy vài nha hoàn do dự nên quát lớn tiếng, Thu Dung rưng rưng nhìn Tra Tiểu Tân bị các nàng mang đi ra ngoài, sau đó đi theo. 
“A ! Đều do tiện nhân kia làm Vương gia thức giấc , đúng rồi, nô tì cố ý vì Vương gia làm một ít thức ăn Vương gia muốn nếm thử hay không?” Hoa Nguyệt a dua bưng một cái cái đĩa tiến đến bên người hắn. 
Lâu Lan chậm rãi nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, ấn đường nhăn lại, thản nhiên nói một chữ: “ cút.” Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa một cơn bão táp sắp bùng nổ. 
Hoa Nguyệt sợ tới mức lập tức thối lui, trong phòng truyền ra tiếng động bàn ghế không thể nghe thấy thở dài. 
Từ ngày đó trở đi , Tra Tiểu Tân nghiễm nhiên trở thành một người làm lặt vặt trong vương phủ , hơn nữa còn không có thân phận không có một địa vị trong phủ . 
“An Ninh! Nhà vệ sinh đầy rồi ! Còn không mau dọn nhanh phân và nước tiểu!” 
“Dạ! Dạ! Quản gia đại nhân!” 
“An Ninh! Phòng bếp rác đã xếp thành núi ! Ngươi cho ta chết ở chỗ nào rồi! Còn không mau dọn dẹp sạch sẽ!” 
“Dạ , dạ , Lý đầu bếp.” 
“…… An…… Ninh! Trong ao vừa có cá chết ! Bỏ toàn bộ ra ngòai rồi đổi tất cả nuớc trong ao lại lần nữa! Nhớ kỹ, bắt mấy cá chép mới rồi thả vào hồ! Đừng giống như lần trước sai Vương Bát làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-duyet-quan-tam/1403759/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.