1. Chuyện bé con 
Không biết đây đã là lần thứ mấy liên minh truyền "Lệnh hối thúc sinh con". 
Thông tín viên đầu đổ mồ hôi lạnh, hắn nơm nớp lo sợ mở miệng: "Thưa chỉ huy trưởng, phía liên minh..." 
"Sao?" Lạc Nhĩ Văn đang đập hạt macca. Hắn đập một cái là vỡ nát, thông tín viên nhìn mà cảm thấy phận mình cũng như hạt macca bị đập nát kia. 
"Ngài và Nguyễn tiên sinh kết hôn cũng đã ba năm, nhưng vẫn chưa có..." Thông tín viên lau mồ hôi trên trán, chỉ muốn bỏ của chạy lấy người: "Vẫn chưa có..." 
"Có rồi." Lạc Nhĩ Văn cắt lời thông tín viên. Hắn đặt nhân hạt macca lên đĩa thật cẩn thận, xác nhận không dính chút vỏ nào rồi mới nói tiếp: "Chúng tôi có bé con rồi." 
Nguyễn Nịnh đứng ở chỗ rẽ nghe thấy, chân nam đá chân chiêu, tí thì ngã sấp mặt. Cậu khiếp sợ ngoái nửa đầu nhìn về phía Lạc Nhĩ Văn, hai chữ kinh ngạc viết đầy mặt. 
Lạc Nhĩ Văn... mang thai? 
Sau khi thông tín viên ù ù cạc cạc rời đi, Lạc Nhĩ Văn lập tức đi tới đúng chỗ rẽ nào đó, ôm người nào đó đang trốn ra. Hắn để Nguyễn Nịnh ngồi lên đùi mình, thuần thục đút nhân hạt macca trên đĩa cho cậu ăn. 
Nguyễn Nịnh ăn trong trạng thái ngơ người, mãi vẫn chưa hoàn hồn từ chuyện "Mình sắp phải làm bố". Đột nhiên, dường như nghĩ đến việc gì đó, cậu nhăn gương mặt nhỏ, chất giọng mềm ngọt kêu lên, đánh Lạc Nhĩ Văn một cái: "Anh, anh đã mang thai... Vậy mà hôm qua còn...!" Cậu trừng mắt nhìn cái bụng phẳng lì của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh/169888/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.