Edit: Ry
Đèn xanh chuyển đỏ, không được đi nữa.
Cảnh Tầm nhìn Lâm Chức bên cạnh, xúc cảm trong lòng bàn tay khiến gã tạm thời tắt tiếng.
Vừa rồi gã đột nhiên đứng đực ra giữa đường như vậy chắc hẳn rất kì quái, Cảnh Tầm há miệng, không biết phải giải thích thế nào.
"Đi thôi."
Lâm Chức hất cằm, không nhắc gì tới đề tài này.
Không có kinh ngạc, cũng không hỏi, như thể khúc nhạc dạo vừa rồi không tồn tại.
Đây là một loại ăn ý chỉ tồn tại giữa họ, hiểu rõ ý của nhau.
Lâm Chức thu tay về, lại bị Cảnh Tầm túm lại. Y nhìn sang, trong ánh mắt nghi hoặc của thanh niên, Cảnh Tầm buông tay.
Lâm Chức thản nhiên đi tiếp, ý cười trong mắt thoáng qua đã mất.
Con trai ở tuổi này là trêu vui nhất, vô tình chạm tay nhau, nắm chặt rồi buông, khi rút ra ngón tay lơ đãng xẹt qua lòng bàn tay, đã tách rời lại vẫn cứ còn chút gì khiến người ta vấn vương mãi.
Cảnh Tầm quá thẳng thắn, giây phút y buông tay gã đã nắm lấy. Tay Cảnh Tầm rất nóng, xua tan đi cái ướt lạnh của mùa thu.
Chỉ là hiển nhiên Cảnh Tầm vẫn không hiểu tại sao mình lại muốn nắm tay y.
Lễ tân vẫn là gương mặt thân quen lần trước Lâm Chức gặp, chưa đổi người. Mặc dù việc lùng bắt Vi Cẩm Vinh đã đổi từ ngầm thành công khai, nhưng công ty và cảnh sát đã tới đây lục soát mấy lần, biết Vi Cẩm Vinh sẽ không trở lại nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh-cuu-roi/3728640/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.