Edit: Ry
Lâm Chức đã khẳng định, 01 không hỏi nữa.
Trước khi tiếng chuông truy bài vang lên, Lâm Chức vẫn luôn quan sát người bạn ngồi cùng bàn này của mình.
Y không hề che giấu ánh mắt, nhưng trong suốt thời gian quan sát dài đến 7 phút đó, Tống Gia Trúc không đoái hoài lấy một lần.
Dường như cậu ta cũng không để ý việc mình bị người khác nhìn, cũng không quan tâm tại sao lại bị nhìn.
Lâm Chức không biết rốt cuộc là Tống Gia Trúc có tính nhẫn nại cao, hay là cậu ta cảm thấy bị bạn học hôm qua mình bắt gặp giả gái theo đuôi người khác nhìn chằm chằm là chuyện rất bình thường nên thờ ơ. Nhưng dù xuất phát từ lí do nào thì Lâm Chức cũng đã cảm nhận được đầy đủ sự hờ hững của Tống Gia Trúc.
Hoàn toàn khác với kiểu khinh thường của Minh Dao, biểu hiện của Tống Gia Trúc là sự bình thản vì đã quen bị quan sát trong thời gian dài. Cậu không tò mò với người khác, cũng từ chối để người khác nhìn trộm cuộc sống của mình.
Cánh cửa của cậu đóng chặt, một khe hở cũng không có.
Để tới gần trái tim cậu cũng không hề dễ hơn Minh Dao, Lâm Chức biết biện pháp lần trước của mình không có hiệu quả.
Cho dù y có đột ngột thể hiện ra khả năng học tập kinh người, vượt qua Tống Gia Trúc đứng nhất khối thì Tống Gia Trúc cũng sẽ không đặt y vào mắt. Cậu ta sẽ chỉ càng thêm cố gắng học tập, lấy đó để đảm bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dien-hinh-cuu-roi/3489448/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.