-Cũng có chút cải biến.
- Câu này phải hiểu thế nào?
- Ý của lão phu là trước đây muốn tìm Triệu Cửu Tôn thương lượng phân chia số tài vật này, nhưng hôm nay đương nhiên đã không cần.
- Hôm nay ngươi dự định độc chiếm?
- Không sai! Triệu Cửu Tôn ngã xuống, số tài vật này lý ra nên thuộc về lão phu.
Không ngờ hắn cũng nói lý, chỉ là không biết lý này ở đâu ra.
- Vậy là những lời vừa rồi của ta ngươi đều tin?
- Lão phu đương nhiên tin.
Tiêu Chấn nói:
- Nếu như Triệu Cửu Tôn vẫn khỏe mạnh như cũ, sao có thể để cho ngươi mang tất cả tài vật mà y hao tổn tâm cơ khổ cực lấy được ung dung cao bay xa chạy?
- Hừ! Ngươi quả nhiên là càng già càng tinh!
- Lão phu khi còn trẻ chính là người thông minh nổi danh.
Tiêu Chấn ngạo nghễ nói:
- Trong lứa thiếu niên cùng thế hệ là người có thiên phú rất cao, nghe một hiểu mười.
- Thất kính! Thất kính!
Người áo đen ung dung cười:
- Nói như vậy, những lời vừa rồi của ta ngươi đều nhớ kỹ?
- Nhớ kỹ rõ rõ ràng ràng.
- Không! Ngươi đã quên mất một việc.
Người áo đen nói:
- Không ngại thì cẩn thận ngẫm lại đi!
- Bạch nương tử! Lão phu không thích dài dòng.
- Được rồi! Chính là những lời này.
Người áo đen nói:
- Ta đã nói, sẽ làm một chuyện mà ngươi không thích nhất.
- Lão phu cũng đã nói qua.
Tiêu Chấn trầm giọng nói:
- Nếu như lão phu không thích, đối với ngươi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-tuy-nguyet/35925/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.