Một chiếc bàn bát tiên trong một gian lầu các.
Cua của hồ Dương Trừng, yếm tròn càng lớn, béo mập tươi ngon, quả thật là mỹ vị trong thiên hạ.
Triệu Cửu Tôn nâng chung rượu, mỹ nhân bên cạnh, không khỏi tươi cười rạng rỡ.
Rượu quá ba tuần, Bạch phu nhân bỗng lơ đãng liếc mắt một cái, Mật Nhi hiểu ý lập tức lui ra.
Bà ta lập tức thay đổi dáng vẻ căng thẳng vừa rồi, ba chung xuống bụng, mặt phấn hồng hào, mị nhãn liếc qua, càng lộ ra vẻ quyến rũ vô hạn.
Nữ nhân hơn bốn mươi vẫn có thể mê hoặc người.
Triệu Cửu Tôn nhìn thấy không khỏi mở cờ trong bụng, giơ chén rượu trước mặt lên, uống một hơi cạn sạch.
- Phu nhân! Tiếp đi…
- Lão gia tử, không được uống nhiều!
Bạch phu nhân liếc mắt một cái:
- Tôi không thích một con sâu rượu.
Triệu Cửu Tôn cười lớn:
- Phu nhân chẳng lẽ không biết, lão phu lượng như biển lớn, càng uống càng có tinh thần?
- Tinh thần gì?
- Hà hà!
Triệu Cửu Tôn cười tà vài tiếng, híp mắt nói:
- Cái này gọi là long hổ tinh thần, đợi lát nữa phu nhân sẽ biết.
- Hừ! Lão đầu xấu xa!
Bạch phu nhân lúc này cũng đã biết, liền cười nói:
- Ông thật sự còn muốn uống sao?
- Hiếm khi được thưởng thức cua của hồ Dương Trừng.
- Vậy thì ăn cua là được rồi!
- Không được!
Triệu Cửu Tôn nói:
- Ăn cua của hồ Dương Trừng, nếu như không uống rượu, chẳng phải là phí của trời hay sao?
- Vậy thì uống ba chung nữa thôi!
- Ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-tuy-nguyet/35922/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.