-Tiểu nha đầu, ngươi nên thông minh một chút!
Thiếu nữ áo lục cười nhạt:
- Lẽ nào ngươi thật sự muốn đem mấy chiếc xe trống này đến Lục Bàn sơn?
- Ta…
- Ngươi bị ma ám à?
Mật Nhi nhíu mày, không nói tiếng nào.
- Lục Bàn sơn chỉ có đất vàng, là một mảnh đất hoang vu.
Thiếu nữ áo lục nói:
- Ngươi vô duyên vô cớ đi uống gió tây bắc sao?
Mật Nhi ngẩn người ra.
- Ta là nghĩ…
Thiếu nữ áo lục nói.
- Đừng nghĩ nữa!
Ánh mắt Hoàng sam khách chợt sáng lên, quay đầu sang cao giọng nói:
- Chúng ta muốn thuê bảy chiếc xe này, lập tức quay đầu lại. Có vấn đề gì thì cứ nói ra!
Mật Nhi không nói. Hán tử đánh xe ngồi bên phải nàng cũng không nói.
Nhưng màn của chiếc xe đầu tiên bỗng xốc lên, từ bên trong nhảy ra một người, giọng nói như tiếng thanh la:
- Lão tử không phục.
Thì ra là hắn, Cửu Bách Lực Sĩ Long Phá Hang. Người khác gió chiều nào che chiều nấy, còn hắn thì lại không nhìn ra hướng gió.
- Là ngươi?
Hoàng sam khách nói:
- Ngươi vì sao không phục?
- Lão tử không phục chính là không phục.
- Ha ha!
Hoàng sam khách lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Long Phá Hang:
- Vậy lão tử ngươi muốn thế nào?
- Lão tử muốn đi Lục Bàn sơn.
- Đi làm gì?
- Chuyện này…
Long Phá Hang ngừng lại một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-tuy-nguyet/3246208/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.