Trên thế giới này không còn nghi ngờ gì nữa, có rất nhiều dạng ngườikhác nhau. Cũng có rất nhiều người tuy hình dáng khác nhau nhưng lạicùng một dạng. Bọn họ tuy sống cách xa nhau, cả mặt cũng chưa từng gặpqua, nhưng có những chỗ bọn họ lại giống nhau như là anh em ruột thịt.
Phương Thiên Hào và Đoạn Bát Phương là một ví dụ.
Phương Thiên Hào cơ hồ đồng dạng với Đoạn Bát Phương, cường tráng caolớn, cũng luyện công phu ngoại môn như nhau. Trong giang hồ tuy thanhdanh địa vị không so bằng Đoạn Bát Phương, nhưng ở một dãy biên thùynày, lại tuyệt đối có thể coi là nhân vật đầu não trọng yếu.
Cái lão bình sinh ưa thích nhất chỉ có ba thứ: quyền thế, thanh danh, và Khả Khả, đứa con gái độc nhất của lão.
Hiện tại Phương Thiên Hào đang ngồi trong đại sảnh rộng lớn của lão,ngồi trên cái ghế bành làm bằng gỗ hoa lê to lớn, đang sang sảng phânphó hiệu lệnh cho Tiểu Ngô, thủ hạ thân tín của lão.
- Viết cho ta một thiếp mời, phải dùng thứ giấy mạ vàng mang về từ kinh thành, phải viết khách khí một chút.
- “Viết cho ai?” - Tiểu Ngô xem chừng có chút không phục - “Chúng ta sao lại phải đối với người khách đó như vậy?”
Phương lão bản đột nhiên nổi nóng :
- Bọn ta viết cái gì mà không thể khách khí với người ta một chút chứ,ngươi nghĩ Ngô Tâm Liễu ngươi là cái khỉ gió gì? Ngươi nghĩ Phương Thiên Hào ta là trời cao đất rộng gì? Bọn ta hai người cộng lại, có lẽ vẫnkhông thể so bằng một cọng lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-dao-huu-kien-phi-dao/56406/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.