Ở thư phòng xem bộ sách pháp luật tương quan, Lục Diêu một bên nhìn chằm chằm quyển sách, một bên tùy tay với chén nước bình thường đều được hắn đặt ở bên cạnh, lại cầm được khoảng không. Thiếu chút nữa đã quên, mình lúc trước để chén nước trong phòng.
Buông sách, Lục Diêu ra khỏi thư phòng, tới trước cửa phòng ngủ dừng lại một chút, nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Nhìn quét một vòng trong phòng, thành công tìm thấy chén nước của mình ở trên kệ tủ đầu giường, Lục Diêu vừa cầm lấy, liền bị thanh âm của Thường Dục làm cả kinh tay run lên, cái chén thiếu chút nữa rơi xuống đất.
“Không cần…… Cút đi…… Đều cút hết cho ta……”
Là nói mơ?
Phát hiện nguồn gốc thanh âm, Lục Diêu liền chuẩn bị đi ra, lại vì tiếng nỉ non mơ hồ của Thường Dục mà dừng cước bộ.
“Đừng đụng vào hắn…… Lục Diêu…… Lục Diêu…… Đừng đi……”
Lục Diêu xoay người nhìn mặt Thường Dục, phát hiện gương mặt anh tuấn kia đã trắng đến dọa người, trên trán còn có lấm tấm mồ hôi, thần sắc bất an, nhìn qua ngủ thập phần bất an.
Thật sự là một tên phiền toái.
“Uy, tỉnh tỉnh, uy!” Buông chén nước, không chút ôn nhu ôm bả vai người kia lắc lắc, thấy Thường Dục mơ màng mở mắt, Lục Diêu lập tức xả ra nụ cười trào phúng, “Gặp ác mộng mà bị dọa tới mức này?”
Mà lúc này Thường Dục không có đáp lại Lục Diêu, mà ngay khi nhìn thấy Lục Diêu, lập tức kéo vào lòng mình, Lục Diêu cảm giác đôi tay gắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194764/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.