Nhưng mà cảnh tượng ấm áp như vậy chỉ duy trì chưa đến vài giây, bởi vì có kẻ đến phá rối.
“Hi – đã lâu không gặp a, ta ở ngay cách vách mà ngươi cư nhiên lại không đến thăm ta một chút.” Một câu có thể nói như muốn ăn đòn, một người vui thích kéo cửa ra, bất chấp ánh mắt hoảng sợ của đám người phía sau mà tiến vào.
An Duy Tư ánh mắt lập tức lộ ra hung quang, vừa muốn tiến lên đá văng kẻ đáng ghét này ra, liền bị Lục Diêu từ phía sau túm được áo, kéo về, đám ngồi xổm bên ngoài không dám vào thì phun một ngụm lãnh khí, một tên lá gan lớn một chút rụt rè đi lên, khép cửa lại.
Nhìn An Duy Tư nhận được đối đãi vô lễ như vậy, lại không những không nổi giận mà còn ủy khuất hề hề ngồi nghiêm không dám nhúc nhích, Grant cảm thấy vừa mới lạ lại thỏa mãn – tiểu tử này chưa từng như vậy với gã, nếu bản thân dám túm cổ áo hắn, phỏng chừng hai người thế nào cũng phải đánh một trận ngươi chết ta sống mới thôi.
“Hóa ra ngươi cũng ở đây.” Lục Diêu nhướn mày nhìn về phía Grant, hắn cho rằng người này còn đang ở cái xó xỉnh nào đó hăng hái chiến đấu với trùng tử chứ.
Nhún nhún vai, Grant đáp lại An Duy Tư đang trừng mình bằng nụ cười khiêu khích, cố ý đặt mông ngồi xuống bên cạnh Lục Diêu, “Đương nhiên, được giải thích là An Duy Tư bị lây nhiễm nên không biết ta có chuyện gì không, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194729/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.