Ánh mắt Lục Diêu cũng không thèm nâng lên, trực tiếp xắn tay áo Grant lên, chỉ thấy cánh tay vốn rắn chắc lại có chút tái nhợt đã xanh tím một mảng lớn, đến mức độ để người nhìn vào cũng cảm thấy đau.
Buông ống tay áo, Grant vô tình khoát tay, “Lão già sống chết vẫn chướng mắt tính cách và đam mê của ta, An Duy Tư ngược lại lại hợp khẩu vị của lão, đáng tiếc vì thân phận khiến lão cũng không có biện pháp, lão già nhất thời kích động sử dụng bạo lực cũng là bình thường.”
A, hắn thiếu chút nữa đã quên người này bản chất vẫn là biến thái, lại nói đối phương lại thành thật như vậy đúng là làm người ta ngoài ý muốn, bản thân ngay từ đầu đã chuẩn bị tốt để tiêu hóa một lý do bất lương nào đó gã nói ra.
Đây là đề cập tới đề tài gia tộc và chuyện riêng tư của đối phương, Lục Diêu không muốn xát muối lên miệng vết thương của người ta, hơn nữa so với cái này, hắn ngược lại tương đối kinh ngạc với cách ngoan ngoãn chịu đánh của Grant, liền chủ động đổi đề tài, “Nhìn không ra ngươi còn có phẩm chất kính già như vậy.”
Hiểu được dụng ý của Lục Diêu, Grant cố ý làm nũng đến buồn nôn nói, “Ngươi rốt cuộc cũng phát hiện ra ta thực chất chỉ có bề ngoài cường đại nhưng tâm linh yếu ớt?”
Ổn định một chút khí tức vì bị ghê tởm mà không thuận, Lục Diêu dùng một ánh mắt thương hại nhìn gã, “Nhìn ra, một nữ nhân lại phải sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194714/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.