Ngẩng đầu nhìn đồng hồ, đã là mười giờ, Lục Diêu buông sách tính đi uống chén nước, vừa mới kéo cửa ra liền có một vật thể không rõ đổ xuống –
Bị đụng lui vài bước, Lục Diêu khó khăn đỡ lấy người đầy mùi rượu dính trên người mình, mơ hồ cảm giác huyệt thái dương lại bắt đầu nhảy lên, “Chỗ ta không cung cấp chỗ nghỉ cho tửu quỷ.”
Tuy nói như vậy, nhưng trực tiếp ném người ra ngoài cũng không thực tế, Lục Diêu vẫn đành đỡ An Duy Tư say đến mức rối tinh rối mù nằm lên giường. Đi ra ngoài nhìn một vòng, không thấy ai khác, đại khái còn đang ở yến hội, rơi vào đường cùng hắn đành bưng một chén nước trở về phòng.
“Dậy uống nước. Dám ói ra đây liền làm thịt ngươi.”
Lảo đảo ngồi dậy, An Duy Tư lại không nhận chén nước, mà ngơ ngác nhìn Lục Diêu, như là nghe không thấy Lục Diêu thúc giục vậy. Tựa hồ cảm thấy chỉ nhìn thôi thì hoàn toàn không đủ, An Duy Tư lôi kéo Lục Diêu kề sát vào một ít, đem đầu chôn vào cổ đối phương, thấp giọng thì thào, “Thích……”
Tóc ngắn ngủn đâm Lục Diêu có chút ngứa, khó chịu nhăn mi, “Ngươi cho rằng mình còn ở tuổi làm nũng sao? Uống nước xong rồi mau chóng về đi.”
“Chủ nhân, ta thắng.”
“Nga, thật lợi hại, uống nước.” Nói cũng nói xong, Lục Diêu mới sửng sốt, cảm giác mình vừa nghe được cái gì đó không đúng – chủ nhân là thứ gì a? Cân nhắc một chút, quyết định xem như không nghe thấy vẫn tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194706/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.