Vào phòng, không đợi Lục Diêu hạ lệnh, An Duy Tư đã thập phần tự giác biến thành bạch miêu, vài bước chạy đến góc tường, giống lúc trước giơ chân trước lên phạt đứng.
Green nói gã phạm lỗi sau đó chủ động nhận lỗi cuối cùng mới theo đuổi được bạn gái, một khi đã như vậy thì làm vậy hẳn là không sai đi?
Theo lý mà nói, Lục Diêu không thích An Duy Tư, thì không nên làm ra hành động gì chọc người ta hiểu lầm. Đáng tiếc là, Lục Diêu luôn luôn không phải kẻ thiện giải nhân ý suy nghĩ cho người khác, cho nên thích hợp trả thù xã hội là thực tất yếu.
Vấn đề ở chỗ đối phương tích cực chủ động nhận sai như vậy khiến hắn muốn xuống tay cũng tìm không được chỗ hạ thủ?
Ánh mắt tại quét một vòng quanh bạch miêu vẫn không nhúc nhích, Lục Diêu bỗng nhiên lộ ra tươi cười, hạ thấp người, trong ánh mắt nghi hoặc của An Duy Tư, thân mật sờ sờ bộ lông mềm mại của bạch miêu, khi ngón tay xẹt qua cổ, nhanh như chớp giật cái chuông xuống.
“Miao!”
Bạch miêu lập tức tạc mao, vội vàng vươn móng vuốt muốn cầm lại, lại quên bản thân còn đang duy trì hình thái động vật, nhất thời không giữ được thăng bằng, ngã sấp trên mặt đất, ngẩng đầu ai oán nhìn cái chuông bị lấy đi.
Đó là món quà đầu tiên chủ nhân đưa cho mình a, sao có thể thu hồi chứ……
Cầm chuông giương cao, Lục Diêu lấy ngón tay điểm điểm đầu bạch miêu, “Cảnh cáo một lần, thu hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194703/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.