Tuy rằng muốn trải nghiệm sinh hoạt bình thường của nhân loại, nhưng Lục Diêu luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Lục Dật Văn luôn không để mình tiếp xúc với bất kỳ ai, kể cả người mẹ ruột của thân thể này cũng không thường xuyên ở chung với hắn, có điều Lục Diêu cho rằng nếu xét từ góc độ một người cha, ngoài ra thì Lục Dật Văn mặc kệ ở phương diện nào cũng làm rất tốt. Cho dù đã thấy rất nhiều phương thức nhân loại giáo dục hài tử, nhưng hình thức này vẫn là lần đầu tiên gặp.
Mặt khác, Lục Diêu hiện tại có đam mê mới, chính là đọc các loại sách. Thông qua sách, cho dù hắn không ra khỏi cửa cũng có thể biết được rất nhiều chuyện, nhất là miêu tả tâm lý nhân vật trong sách, đối với hắn cũng là trợ giúp lớn để tiến thêm một bước thể hội tình cảm. Hiện tại theo cách tính tuổi của nhân loại thì Lục Diêu mới chỉ có ba tuổi, nhưng Lục Dật Văn biết rõ thân phận thật sự của Lục Diêu, cho nên cho dù thấy hắn chuyên chú đọc bộ sách nội dung thâm ảo nào đó cũng sẽ không cảm thấy kinh ngạc.
Nhưng tóm lại Lục Diêu vẫn rất nghiêm túc sắm vai một đứa trẻ phổ thông, thường thường còn cố ý nói mấy câu khờ dại, hoặc biểu hiện sự bướng bỉnh của đứa nhỏ.
Nhân tiện nhắc tới, khi Lục Dật Văn đề nghị dạy hắn chơi đàn dương cầm, Lục Diêu vì hứng thú với loại nhạc khí này, nên vui vẻ đồng ý, vẫn rất phối hợp học tập.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phi-chinh-quy-luyen-ai/3194635/chuong-71.html