Thật ra điều Quý Du Nhiên muốn là có thể đạt được bằng thạc sĩ trong chuyên ngành của mình, nhưng vì điều kiện khách quan không cho phép, nên cô đành phải từ bỏ ý định.
Nguyên chủ vốn không học đúng chuyên ngành của cô, một chút bằng cấp liên quan cũng không có, tuy nói việc thi cử không làm khó được Quý Du Nhiên, nhưng nếu dựa theo quy trình bình thường, thì thứ nhất là phiền toái, thứ hai là trước mắt cô không có cách nào tiêu tốn thời gian quá lâu ở nước ngoài để du học.
Khoảng thời gian 6 tháng là thích hợp nhất, cho nên khi Jessica Chu bừng bừng hưng phấn hỏi cô có ý định tham gia quá trình đào tạo này không, cô vô cùng kích động nói lời đồng ý.
Nửa năm với Quý Du Nhiên có thể xem là ngắn, nhưng với mấy người đàn ông của cô thì thật sự là rất lâu.
“Đến ước Mỹ rồi, nếu có chuyện gì khẩn cấp thì nhớ liên hệ với bạn bè của tôi ở đó, bên này tôi sẽ sắp xếp thời gian để đến thăm em sớm.”
Đến cửa hải quan sân bay, Nhiễm Nhất Bạch thấp giọng dặn dò, cả người cũng che kín mít, nắm chặt tay Quý Du Nhiên dặn dò liên miên như người mẹ già quan tâm con cái.
Giản Đông Thần lạnh giọng đánh gãy lời của hắn, “Cậu nói đủ chưa? Cô ấy còn phải đi nữa.”
Đã có vài người hành khách đứng gần đó chú ý đến nhóm người bọn họ, cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3485450/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.