Bên ngoài trời đổ mưa to, giọt mưa rơi vào mặt nước hồ bắn ra từng đóa bọt nước.
Chú Tề đầu tiên là nhìn cô gái đang yên tĩnh ngồi trong nhà chòi nhỏ ngắm mưa rơi, rồi quay đầu nhìn về phía phòng nghỉ đang không phát ra chút tiếng động nào kia, ông yên lặng thở dài.
“Chú Tề ạ?”
Quý Du Nhiên đang chống cằm ngây ngốc nhìn mặt hồ, đột nhiên nhận thấy có người bước tới cạnh mình, ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy chú Tề đang gật đầu hướng về mình, chú ấy mang đến cho cô một tách trà hoa nóng.
Chanh dây phối hợp với cánh hoa nhài trôi lững lờ trong ấm trà trong suốt, trông rất đẹp mắt.
Quý Du Nhiên thấy chú Tề sau khi đã rót nước cho cô nhưng vẫn không rời đi, thì đã đoán được ông tới chỗ này là có chuyện muốn nói với mình.
“Chú Tề, cháu ngồi một mình cũng rất nhàm chán, nếu chú không vội thì ngồi xuống nói chuyện một chút nhé.” Chú Tề không từ chối, cách một chiếc ghế, ông ngồi xuống, cùng cô nhìn về phía mặt hồ xa xa.
“Quý tiểu thư không cần khách khí với tôi như vậy, cứ gọi tôi một tiếng quản gia Tề là được rồi.”
Quý Du Nhiên uống một ngụm trà, khắp miệng tràn ngập hương vị trái cây lan tỏa.
“Cháu vẫn là nên gọi chú Tề thôi ạ, cháu nghe Cảnh tiên sinh cũng gọi chú như vậy.”
Chú Tề gật đầu, rồi lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3485396/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.