Thời tiết tháng 3 đã dần ấm lên, cây liễu ven đường bắt đầu đâm chồi nảy lộc, một cơn gió xuân thổi nhẹ qua, tán lá bay phất phơ trong làn gió tạo nên một tình cảnh nên thơ, ý xuân dạt dào.
“Quý tiểu thư, phong cảnh ở đây không tệ, cô có thể tùy ý đi dạo, tiên sinh rất nhanh sẽ đến thôi.”
Chú Tề đưa Quý Du Nhiên đi đến căn phòng chờ cho khách gần hoa viên phía tây của trang viên Vạn Đức, người hầu mang đến cho cô một ít bánh ngọt và trà nước.
Quý Du Nhiên lịch sự nói lời cảm ơn, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.
Phía bên ngoài là một hoa viên nhỏ được chăm sóc kỹ càng, tuy còn chưa đến mùa nở rộ hết toàn bộ các loại hoa, nhưng cũng có những nụ hoa e ấp trong đó, cùng với một mảng hồ nhân tạo, vừa có nước vừa có hoa, tất cả đã tạo nên một cảnh sắc hợp với lòng người.
Có thể tạo nên một hoa viên với ao hồ ở nơi tấc đất tấc vàng tại thủ đô đất nước như thế này, năng lực của Cảnh Tông lại một lần nữa vượt quá sự tưởng tượng của Quý Du Nhiên.
Trong phòng nghỉ có một cánh cửa kính nối liền với con đường đi ra hoa viên, nhưng vì buổi sáng bận rộn việc của công ty, buổi trưa thì đến bệnh viện thăm Hồ Mộc Mộc, Quý Du Nhiên cảm thấy có hơi mệt, nên không theo lời của chú Tề đi dạo hoa viên, thay vào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3485394/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.