“Em đi đâu?”
Người ngồi ở vị trí ghế phụ đã thay đổi, tầm mắt của Hàn Đình cũng trở nên rối loạn, rõ ràng là muốn ngắm nhìn người con gái ngồi bên cạnh mình, nhưng ánh mắt của hắn dường như đang nhìn vào đâu đó.
“Là khu khoa học kỹ thuật Kinh Khai.”
Quý Du Nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, Liễu Bằng vừa lúc vẫy tay tạm biệt cô.
Nói thật thì hiện tại tâm tình của cô cũng khá phức tạp.
Thành phố lớn đến vậy, nếu không phải cố tình liên lạc, thì rất nhiều người sẽ không có cơ hội gặp lại nhau.
Nhưng cô cùng Hàn Đình thật đúng là có duyên, không chỉ gặp được, mà hai lần không hiểu sao đều liên quan đến sự cố giao thông.
Mấy tháng trước, cô cho rằng bản thân đã phai nhạt tình cảm với người đàn ông này, thế nhưng khi chiếc xe ngừng bên cạnh cô, trái tim cô vẫn không tự chủ được mà co rút một chút.
Tính ra thì đây cũng là người đàn ông đầu tiên khiến cô nghiêm túc nói chuyện yêu đương, thì làm sao có thể dễ dàng quên được?
Thừa dịp Quý Du Nhiên nhìn về phía ngoài cửa sổ, tầm mắt của Hàn Đình rốt cuộc có thể nhìn về phía cô, rồi nhanh chóng đưa mắt qua chỗ khác.
Chỉ mới mấy tháng thôi, cô lại cho người ta một cảm giác rất khác.
Càng mạnh mẽ, càng tự tin, cũng càng… vững vàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3481296/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.