“Sao anh lại không thu tiền thuê mặt bằng được? Tôi nhất định phải đóng tiền thuê.” Quý Du Nhiên mang theo đổi mắt to tròn thanh thuần chớp chớp mắt nhìn người đàn ông phía đối diện, sắc mặt cô hoàn hảo không đỏ không trắng.
Giang Dĩ Thành rốt cuộc vẫn không nhịn được mà khẽ cười thành tiếng: “Chút tiền thuê cỏn con này của cô, tôi tuyệt đối sẽ không lấy, cho cô sử dụng làm văn phòng, như vậy ít ra còn thu được chút ân tình từ cô.”
Quý Du Nhiên thở dài, có chút buồn rầu chống một bên má: “Sao tôi lại làm người không biết xấu hổ như vậy? Giang tổng là người làm ăn, tôi không thể để anh chịu thiệt thòi như vậy được. Nếu không như vậy đi, tiền thuê này sẽ quy thành vốn cổ phần của anh, được không? Đầu tư nhỏ, khoản lợi lớn, anh cứ tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ không làm anh thua lỗ đâu.”
Ánh mắt sáng quắc của Giang Dĩ Thành đảo qua cánh môi màu hồng nhạt của cô gái nhỏ, nói bằng giọng điệu chắc chắn: “Xem ra gần đây cô rất thiếu tiền.”
Quý Du Nhiên cũng không bị sự nhìn thấu này của hắn làm cho quẫn bách, cô hết sức tự nhiên mà gật đầu tán thành.
Mấy tháng này cô cực cực khổ khổ kiếm được mấy trăm vạn, hơn nữa lại có thêm thu nhập từ dự án thị trấn Lục Thành và một số dự án riêng của Giang thị, tổng số vốn cô đang có hiện giờ cũng xem như gần ngàn vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3480748/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.