Ý đồ giết hại người quá rõ ràng, các máy quay phim xung quanh nhà Hàn Đình đã ghi lại toàn bộ quá trình.
Hiển nhiên chuyện như vậy đã không phải là lần đầu tiên xảy ra, cảnh sát chỉ cùng Hàn Đình nói vài câu đơn giản liền rời đi.
“Thật sự không cần tới cục cảnh sát sao?”
Quý Du Nhiên lo lắng, cô đi đến bên người Hàn Đình, cô còn nhớ rõ chuyện mấy tháng trước tên đàn ông ghê tởm của phòng bên cạnh lẻn vào phòng cô với ý đồ xấu xa, đêm đó cô và Cảnh Hách Phàm ở lại đồn cảnh sát rất lâu để trình bày sự việc.
Hàn Đình nhìn đồng hồ trên tay: “Hôm nay muộn quá rồi, ngày mai anh sẽ đi xử lý.”
Tay của Quý Du Nhiên đang định nắm lấy khuỷu tay của Hàn Đình, nhưng hắn đã xoay người ngồi lên trên ghế sô pha.
Quý Du Nhiên ngẩn người nhìn cánh tay của mình đang dừng ở trong không trung, cô hạ tay xuống, theo Hàn Đình ngồi xuống ghế sô pha.
“Anh làm sao vậy? Có phải bị thương ở đâu rồi không?” Quý Du Nhiên cảm nhận được rõ ràng sự lãnh đạm của Hàn Đình từ nãy giờ.
Ngón tay Hàn Đình khẽ nhúc nhích, muốn nắm lấy tay cô, nhưng hắn cố khắc chế lại, chỉ là nở nụ cười lạnh nhạt với cô: “Không có gì, em không cần lo lắng đâu.”
Nhìn thấy sự lo lắng toát lên trong ánh mắt của Quý Du Nhiên, tâm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3477776/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.