Cơn gió lạnh buổi đêm mang đến một cảm giác thật sảng khoái, Quý Du Nhiên hít thở bầu không khí ngoài trời, tâm tình trong nháy mắt tốt lên rất nhiều.
Di động đã sụp nguồn từ sớm do hết pin, cho nên cô không đặt được xe, thậm chí cô còn không biết bây giờ là mấy giờ, trên con đường này có rất ít xe cộ qua lại, xe taxi là càng không thấy, Quý Du Nhiên hưởng thụ không khí ban đêm, chậm rãi dạo bước ven đường.
Một chiếc xe thể thao màu trắng từ từ ngừng bên cạnh cô.
Cửa sổ xe hạ xuống, là khuôn mặt soái khí trẻ tuổi của Cảnh Hách Phàm.
“Ồ! Vị tiểu thư xinh đẹp này có cần đi nhờ xe không vậy?”
Quý Du Nhiên có chút kinh ngạc: “Sao cậu lại ở đây?”
Cảnh Hách Phàm vẫy vẫy tay: “Lên xe đi, tôi đưa cô về nhà.”
Quý Du Nhiên nhìn con đường trống trải, lựa chọn mở cửa xe, ngồi xuống.
Sau khi thắt xong dây an toàn, một chùm chìa khóa xuất hiện trước mặt cô.
“Cô làm rớt nó trên xe, điện thoại thì gọi không được, tôi liền đến công ty cô, tiếp đó thì nhìn thấy cô đến nơi này nên liền chờ ở đây.”
Cảnh Hách Phàm trần thuật ngắn gọn về nguyên nhân hắn có mặt ở đây, Quý Du Nhiên nghĩ đến chiếc xe quen mắt khi cô rời khỏi tòa cao ốc Giản Ảnh, hóa ra đúng là không phải cô nhìn lầm, đúng thật là Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3470702/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.