Quý Du Nhiên đi vào toilet, nghiêm túc xử lý vết rượu vang đỏ dính trên váy.
“Xem ra cô và Giang Dĩ Thành nói chuyện rất vui vẻ đó.”
Âm thanh lãnh đạm phía sau vang lên, Quý Du Nhiên quay đầu nhìn lại, Giản Đông Thần không biết từ khi nào đã đứng bên cửa toilet.
Quý Du Nhiên nhướng mày: “Giản tiên sinh cùng Giang tiểu thư tâm sự xong rồi sao? Tôi còn tưởng rằng hai người còn cần thêm một khoảng thời gian nữa.”
Bang!
Giản Đông Thần không nói gì, ngược lại còn đem cửa toilet khóa trái từ bên trong.
Quý Du Nhiên lập tức liếc nhìn lại hắn: “Giản tiên sinh, đây là toilet nữ.”
“Cần thêm khoảng thời gian để làm gì? Để cô có thể quyến rũ Giang Dĩ Thành?”
Giản Đông Thần có chút không kiên nhẫn đánh gãy lời nói của Quý Du Nhiên.
Có ý gì?
Quý Du Nhiên chớp chớp mắt, cô bất quá chỉ là cùng Giang Dĩ Thành nhảy một điệu nhảy, hàn huyện vài câu mà thôi, còn đều là dưới sự ngầm đồng ý của Giản Đông Thần, vậy thì có vấn đề gì sao?
“Giản tiên sinh, tôi không hiểu ý của anh, tôi cùng với Giang tiên sinh chỉ là nói chuyện bình thường, hoàn toàn không có gì không ổn cả, đúng không?” Quý Du Nhiên rút khăn giấy, xoa xoa tay.
Giản Đông Thần cười nhạo một tiếng, cởi bỏ cúc áo tây trang, đi đến phía sau Quý Du Nhiên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3470583/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.