“Xin thông báo số máy quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được, vui lòng gọi lại sau.”
Cảnh Hách Phàm buông di động xuống, có chút bất đắc dĩ nhìn chùm chìa khóa trong tay.
Sau khi tạm biệt Quý Du Nhiên, hắn phát hiện chùm chìa khóa của cô rớt vào khe ngồi ở ghế, chắc là do lúc đó cô vội vàng xuống xe nên bị rớt ra ngoài.
Nghĩ nghĩ, Cảnh Hách Phàm lại một lần nữa chạy xe đến phía dưới cao ốc Giản Ảnh.
20 phút sau, hắn dừng xe ở bãi đỗ xe phía trước cửa cao ốc Giản Anh, tắt máy, nhưng hắn không bước xuống xe mà nhàn nhã dựa lưng vào ghế, từ vị trí này của hắn có thể thấy rõ cửa chính của tòa cao ốc.
Thời gian này đã quá giờ tan tầm, Quý Du Nhiên không có thời gian nghe điện thoại, Cảnh Hách Phàm đoán là cô làm việc ở chỗ này, hiện giờ chắc đang bận rộn tăng ca.
Tập đoàn Giản Ảnh, hình như đã từng nghe qua.
Cảnh Hách Phàm lấy di động ra tìm kiếm thông tin, là một xí nghiệp lớn trong nước, bao gồm khá nhiều ngành nghề sản xuất, nhưng chủ yếu là giải trí truyền thông và công nghiệp chế tạo hạng nhẹ.
Hắn không cảm thấy hứng thú với phương diện đầu tư thương nghiệp này, sở dĩ hắn cảm thấy quen tại khi nhắc đến Giản Ảnh là do hắn nghe được từ bố mẹ và anh trai của mình.
Cảnh Hách Phàm đang ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3470574/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.