Khi bạn đang ngủ say, thì cho dù âm thanh như tiếng hát thiên tiên cũng sẽ biến thành ma âm. 
  
Giống như Quý Du Nhiên lúc này, tiếng chuông đáng yêu từ di động của cô đang không ngừng xuyên thấu cô, bức cô không thể không tỉnh dậy. 
  
Quý Du Nhiên sờ tay về phía đầu giường, nắm lấy di động, cô xốc một bên mắt nhìn về màn hình. 
  
Mẹ. 
  
Một chữ này làm Quý Du Nhiên trong nháy mắt có chút ngu ngốc, cô lập tức từ trên giường ngồi dậy! 
  
Phía giường còn lại không có người, căn phòng to lớn nhưng hoàn toàn yên ắng, trừ bỏ tiếng chuông điện thoại của cô thì không còn âm thanh nào khác, Giản Đông Thần không biết đã rời đi khi nào. 
  
Quý Du Nhiên nhẹ nhàng thở ra, cô hắng giọng, ấn xuống nút nghe trên điện thoại. 
  
“Dạ, con nghe nè mẹ.” 
  
Từ nhỏ đến lớn, cô chưa bao giờ dùng đến xưng hô này, thanh âm trong cổ họng Quý Du Nhiên nghẹn rất lâu mới nói được chữ “mẹ” này. 
  
“Nhiên Nhiên, con còn chưa thức dậy đúng không! Mẹ đã nói với con bao nhiêu lần rồi, nhất định không được bỏ buổi ăn sáng, con không nhớ sao? Giờ này đã hơn 9h rồi.” 
  
Lời dặn dò của người phía đầu kia điện thoại toát ra sự quan tâm nồng đậm, Quý Du Nhiên cảm thấy trong lòng như được đặt một lò sưởi, hun cho cô thật ấm áp. 
  
“Mẹ à, hôm nay là cuối tuần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3470283/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.