Quý Du Nhiên vừa khiếp sợ lại vừa kinh ngạc.
Giản Đông Thần vậy mà lại trói cô? Hắn rốt cuộc có biết chính mình đang làm gì không?
Quý Du Nhiên tự nhận bản thân không phải là người bảo thủ, nếu như gặp được người hợp ý, cô cũng không ngại hưởng thụ khoái cảm tình dục, nhưng dĩ nhiên phải trên điều kiện tiên quyết đó là hai bên tự nguyện.
Quần lót ren nhỏ bé yếu ớt đã bị kéo rách như một mảnh giấy, âm thanh phát ra giữa không gian, thể hiện rõ động tác của Giản Đông Thần không hề ôn nhu chút nào, thậm chí có chút thô bạo, trên eo nhỏ không có tí thịt thừa nào của Quý Du Nhiên tức khắc bị mài ra một tia vệt đỏ.
Cô cắn áo sơ mi trong miệng, có chút đau lòng mà nhìn bộ đồ lót một ngàn nhân dân tệ của mình, trong chớp mắt khi nó biến thành từng mảnh nhỏ trong tay của Giản Đông Thần, trong lòng cô tức khắc trào ra từng tràng chửi rủa.
Nhưng hành động tiếp theo của Giản Đông Thần mới chân chính khiến cô muốn mắng người.
Giản Đông Thần đè lên hai chân của Quý Du Nhiên, khiến cô không thể không duy trì tư thế hổ thẹn là banh rộng hai chân, toàn bộ hạ thể bí ẩn đã bại lộ không sót chút nào.
“Ưm ưm!!!”
Quý Du Nhiên ra sức vặn vẹo, thân mình trần trụi giống như một chú cá nhỏ bóng loáng, cô dùng sức muốn đối kháng với Giản Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/3469373/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.