“Xin lỗi, anh nói … không có? Thật sự không có sao?”.
Vị cảnh sát nhân dân trong đồn cảnh sát lại lần nữa khẳng định gật gật đầu, cảm thấy cô gái này thật có chút kỳ quái. “Xác thật không có người mà cô đang đề cập đến, trong hệ thống danh tính tôi không thể tra được thông tin người mà cô cung cấp.”.
Quý Du Nhiên thất hồn lạc phách đi ra khỏi cửa đồn công an.
Việc xuyên qua hồn phách đã đủ khiến cô chấn kinh rồi, nhưng càng khiếp sợ hơn chính là cô lại còn xuyên qua một cái không gian song song!.
Trong thế giới này, căn bản không tồn tại bản thể của cô!.
Quý Du Nhiên nhìn xe cộ qua lại tấp nập trên đường cùng phong cảnh kiến trúc quen thộc, lâm vào trầm mặc thật sâu.
Rõ ràng đây chính là thành phố mà cô đã sinh sống bảy tám năm, nhưng lại không phải là thành phố đó.
Sáng nay khi cô rời khỏi khách sạn, về lại chung cư mình từng ở trước kia. Nhưng bên trong đã có người sinh sống, trừ bỏ địa chỉ giống nhau, nhưng trên cơ bản không phải là căn phòng mà cô từng ở.
Sau đó cô vẫn tiếp tục không từ bỏ ý định mà đến địa chỉ phòng làm việc của mình, ở đó lại là một công ty khác.
Cuối cùng cô ôm một tia hy vọng tới đồn công an, cung cấp tên của mình cùng dãy số chứng minh nhân dân, kết quả là không tìm thấy thông tin người này.
Đến giờ phút này, Quý Du Nhiên hoàn toàn hết hy vọng.
Sự nghiệp mà cô đã dốc sức nhiều năm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-tac-thuong-vi/231698/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.