Sáng sớm, tiếng nước chảy xôn xao từ từ xâm nhập vào tai, từ mộng ảo đã biến thành chân thật. Quý Du Nhiên mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, cái gối đầu vốn ban đầu là kẹp ở đùi lúc này đã rớt xuống giường, một vài tia sáng mặt trời lọt qua khe rèm dày rộng với tính năng che khuất ánh sáng bên ngoài để tiến vào trong phòng. Quý Du Nhiên ngơ ngác vài giây, phát hiện tiếng nước chảy là từ phòng tắm truyền đến, nửa người và mông lỏa lồ ngoài chăn, Quý Du Nhiên cuống quýt đắp lại trên người. Quay đầu lại nhìn nhìn, cửa phòng tắm đóng chặt, trong phòng ngủ cũng không có thân ảnh của nam nhân kia, Quý Du Nhiên lúc này mới thả lỏng, duỗi tay sờ về phía đầu giường, sờ được một chiếc di động Trên màn hình hiển thị 6h45, còn có hai tin nhắn Wechat chưa đọc. Quý Du Nhiên dụi dụi mắt, đứng dậy mặc vào một chiếc áo tắm dài, kéo bức màn ra, ánh nắng buổi sáng sớm khiến tinh thần phấn chấn, cả căn phòng tối tăm đã trở nên sáng ngời. Thời tiết giữa hè, trời đã sáng choang. Vào khoảng thời gian này, bình thường Quý Du Nhiên đã trở về nhà sau một cuốc chạy bộ, cô nhìn các tòa lầu san sát ngoài cửa sổ, có vẻ đây là một khách sạn xa hoa nằm trong khu vực trung tâm thành phố tấc đất tấc vàng, phòng làm việc của cô cũng cách nơi này không xa. Giản Đông Thần từ phòng tắm ra, liếc mắt nhìn thấy nữ nhân đang đứng bên cửa sổ, hắn hơi hơi nhíu nhíu mày. Hắn cũng không phải là một người túng dục, mà ngược lại, bản thân có tính tự chủ rất cao. Ngày hôm qua hắn mới từ La Mã bay trở về Bắc Kinh, thư ký nói với hắn rằng phía đối tác cung ứng đã xin hẹn với hắn từ lâu, mong có thể gặp mặt để trao đổi trực tiếp việc làm ăn. Phía công ty cung ứng đó đã hẹn vài lần nhưng vì hắn không có thời gian, cho nên lần này, sau một ngày bận rộn, hắn bảo thư ký sắp xếp lúc 10h tối để gặp mặt đàm phán. Sau khi kết thúc buổi đàm phán, lúc hắn về lại khách sạn, liền phát hiện có một nữ nhân thân mình trần trụi nằm trên giường. Hắn mơ hồ nhớ lại lời nói của người bên công ty cung ứng, rằng có chuẩn bị một lễ vật cho hắn. Những người quen biết với Giản Đông Thần hắn đều hiểu, nếu muốn dựa vào nữ nhân để lấy lòng hắn, trước nay đều không bao giờ thành công. Nhưng tối qua, có lẽ là vì đã uống chút rượu, hắn lại phá lệ nảy sinh hứng thú. Trên tấm khăn trải giường trắng tinh hỗn độn, vài giọt máu đỏ sậm khô cạn như những đóa hoa đào nở rộ trong đêm đông, điểm điểm xuyết xuyết, bắt mắt mà mị hoặc. Sắc mặt Giản Đông Thần tối sầm lại, nữ nhân này là lần đầu tiên. Quý Du Nhiên nghe được âm thanh mở cửa, theo bản năng quay đầu lại nhìn, cô không thể không há hốc vì kinh ngạc. Người nam nhân này. Cũng quá đẹp đi!. Thân mình khoảng 1m8, tóc đen xử lý chỉnh tề, góc cạnh khuôn mặt rõ ràng, mũi cao thẳng, môi mỏng, sự lạnh nhạt trong ánh mắt hàm ý là người sống chớ lại gần. Làm một nhà thiết kế, Quý Du Nhiên cũng coi như đã gặp qua không ít nam nhân có diện mạo thượng đẳng, nhưng nếu cùng với người nam nhân trước mắt này mà so sánh, thì những người trước đó chỉ xem là tạm được. Quý Du Nhiên nuốt một chút nước miếng. Tối hôm qua…Cô chính là cùng người nam nhân này lăn lộn trên giường?. Vậy thì đúng là không lỗ vốn tí nào. Giản Đông Thần thấy Quý Du Nhiên nhìn qua, cũng không có nói lời nào, chỉ là quét mắt liếc nhìn cô một cái, liền trở về gian phòng lúc trước. Quý Du Nhiên nhướng mày. Người nam nhân này từ trong ra ngoài, chỉ kém viết ở trên mặt hai chữ “Khinh thường” . Tuy vậy, Quý Du Nhiên cũng không thấy kỳ quái, qua chuyện tối qua, có thể trong mắt nam nhân này, cô chính là loại nữ nhân bán mình vì tiền. Một lát sau, cửa phòng kia lần thứ hai mở ra. Lúc này Giản Đông Thần đã đổi sang một bộ tây trang cao cấp được cắt may khéo léo, cúc áo đã được cài hết, so với bộ dạng khi hắn vừa bước ra từ phòng tắm, cách ăn mặc lúc này càng khiến hắn có vẻ cao lớn, vừa lạnh nhạt lại vừa cao nhã. Quý Du Nhiên lập tức nghĩ tới bộ dạng của hắn tối hôm qua khi cùng cô làʍ ŧìиɦ ở trên giường. Cứng rắn, hữu lực, kéo dài. Tuy rằng hắn chỉ là đơn thuần là phát tiết, hoàn toàn không mang theo bất luận tình cảm nào, nhưng cô vẫn đạt đến cao trào, là loại cao trào mà nhiều năm qua cô chưa từng cảm thụ được.. Trên mặt không khỏi nóng lên. “Anh phải đi sao?”. Ma xui quỷ khiến, Quý Du Nhiên liền hỏi một câu như vậy. Thanh âm của cô rất êm tai, ngọt ngào nhưng không ngấy, phảng phất như tiếng nơi u cốc sơn tuyền, thấm vào ruột gan. Giản Đông Thần đã đến bên ngạch cửa phòng tổng thống, nghe thấy câu đó, hắn xoay người về lại, móc ra một tờ chi phiếu từ trong túi, viết gì đó phía trên mặt chi phiếu. Ánh mắt Quý Du Nhiên dừng trên bàn tay đang nắm bút của hắn, đốt ngón tay rõ ràng, đồng hồ trên cổ tay dưới ánh sáng mặt trời lóe lên vài cái, khiến người khác không thể bỏ qua. Quý Du Nhiên nhận ra được, đây chính là nhãn hiệu đồng hồ đẳng cấp nhất thế giới, kiểu dáng này lại là bản có giới hạn, giá trị ít nhất một ngàn vạn trở lên. “Nếu tỉnh rồi, thì nhanh chóng rời đi đi.”. Giản Đông Thần lạnh lùng ném xuống một câu nói, đem chi phiếu đặt lên trên bàn, lúc này hắn đã thật sự xoay người đi ra ngoài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]