-AAAAAAAA- Một tiếng hét kinh hoàng vang lên, chấn động cả căng-tin
-Gì vậy?- Cả đám quay lại nhìn
-Nóng quá! Nóng quá!- Ả đang la oai oái cả lên
-Chuyện gì vậy?- Đó là câu hỏi của tất cả mọi người trong căng-tin
Nó vẫn điềm tĩnh mà uống cà phê, một tay vẫn lướt trên bàn phím
-Do cô?- Hắn đột nhiên lên tiếng
Nó nhìn hắn rồi lại quay qua nhìn màn hình laptop
-Tự chuốc lấy- Nó nói
-Sao cô biết?- Hắn hỏi tiếp
-Trực giác hình thành từ lúc trước- Nó vẫn không nhìn hắn mà trả lời luôn
-Từ lúc qua Mĩ?- Hắn lại hỏi tiếp
Đến giờ nó mới nhìn qua hắn
-Tôi thắc mắc tại sao anh biết tôi từng qua Mĩ? Tôi đã bao giờ nói mình từng qua Mĩ đâu chứ?- Nó
-Ơ...chuyện này...ơ...à...thì...- Hắn lắp bắp rồi hắn đánh trống lảng sang chuyện khác- Như vậy có oan?
-Không- Nó lạnh lùng trả lời
Hắn cũng im lặng không nói gì nữa. Sự việc này đã tạm được lắng xuống khi ả có người đưa đi
-Cô ta bị sao vậy?- Senni
-Ai biết? Tự nhiên la oai oái cả lên- San
-Để ý một chút thì thấy hình như cô ta bị đổ cà phê nóng lên người thì phải- Kan
-Hờ! Chắc là đi không cẩn thận bị vấp cái gì đó nên làm đổ cà phê lên người chứ gì nữa?- Key
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phep-mau-cua-tinh-yeu-dieu-ky/1848668/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.