Rất rõ ràng hai người Dịch Nhiên và Phó Tu Vân không còn trong động phủ Đăng Thiên Giác. Nếu quay ngược thời gian về mười lăm phút trước là có thể nhìn thấy hành động của bọn họ sau khi Phó Tu Vân thuận lợi Trúc Cơ.
Lúc ấy Phó Tu Vân vừa mới Trúc Cơ xong, Tiểu Đầu Đất đã từ gà tây tiến hóa thành Hỏa Phượng lao vào trong động phủ tầng bốn với vẻ mặt chim ngốc, nhưng cũng không dẫn tới chủ nhân của nó để ý. Phó Tu Vân đã mở hai mắt nghiên cứu túi trữ vật của cái tên Đỗ Y có âm mưu nhặt tiện nghi khi hắn Trúc Cơ với Dịch Nhiên.
Thật ra Dịch thổ hào vốn khinh thường nhặt túi trữ vật của người khác, nhưng ngay khi y muốn thu kiếm lại thấy Phó Tu Vân hơi cau mày, suy nghĩ vừa chuyển, kiếm của y đã lấy túi trữ vật trở lại.
Túi trữ vật cũng đã về tới, Dịch Nhiên có thổ hào thế nào cũng không thể ném vật đã tới tay đi, vừa vặn Phó Tu Vân rất nhanh đã Trúc Cơ xong, vui tươi hớn hở tới xem đồ vật với y.
Không lục thì thôi, vừa lục thật sự là có phần kinh ngạc.
"Chắc chắn lão nhân này đã rất nhiều lần nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, nếu không thì sao lại có nhiều linh thạch và đủ loại pháp bảo Linh Khí? Ngay cả Trúc Cơ đan và quả Ngưng Mạch cũng có!" Phó Tu Vân nhìn đồ vật được trút ra không khỏi có cảm giác ghét nhà giàu, quả nhiên kinh doanh không cần vốn là có lãi nhất.
"Hử, túi màu đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-tu-tien/409011/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.