🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Người tiếp đãi nhanh chóng dẫn Dịch thổ hào rất nhiều tiền và bằng hữu của thổ hào, Phó Tu Vân tới động phủ 29 tầng bốn.
Bởi vì công năng chính của động phủ là dùng để tu luyện nên bài trí bên trong cũng không có hoa lệ cỡ nào, động phủ chỉ có hai gian phòng, gian phòng lớn có một cái giường làm từ đá ngọc, một cái bàn cổ bằng gỗ và hai cái đệm hương bồ để đả tọa mà thôi. Còn trong một phòng khác vậy mà lại có một suối nước nóng nhỏ tỏa ra linh khí nhè nhẹ.
Nơi đáng giá nhất của động phủ tầng bốn chính là suối nước nóng nhỏ này. Nghĩ thử xem, sau khi đả tỏa một ngày hoặc một tháng, sẽ thoải mái cỡ nào khi được ngâm suối nước nóng lúc vừa mệt mỏi tỉnh lại, hoặc là ngươi mới tắm máu từ Thiên Nhận Sơn mạch ra, tắm suối nước nóng một cái đã cỡ nào chứ!
Cho nên, có một nơi ở tạm thời rất quan trọng.
Đây cũng là điểm dừng chân tương đối ổn định đầu tiên sau khi Dịch Nhiên trọng thương, chỉ cần có tiền là vẫn có thể tiếp tục ở, có người đi tuần tra thường xuyên, giao dịch mua bán cũng rất thuận lợi, dù là Dịch Nhiên tới từ Đại Thế Giới thì cũng khá hài lòng.
Tuy y rất muốn chọn động phủ ba tầng đầu tiên, nhưng động phủ ba tầng đó đã được đặt kín trên bản đồ, căn bản không còn chỗ để đặt, có tiền cũng không được. Người tiếp đãi ôn hòa giải thích với Dịch Nhiên ở trên đường: Động phủ của ba tầng đầu tiên đều được thuê dài hạn từ các đại thế gia, đại môn phái hoặc là các thế lực lớn. Nếu không phải là có quy định không được mua, vậy thì có lẽ không còn động phủ nào của ba tầng đầu tiên thuộc về thành Vận.
Cho nên theo lý thuyết mà nói, tán tu bình thường vẫn có khả năng thuê động phủ ba tầng đầu tiên, nhưng phải xem vận may, tiền và cuối cùng là thực lực.
Dịch thổ hào không vui với điểm này, vận may của y luôn bình thường, tài lực và thực lực hiện tại hơn người tu tiên bình thường, nhưng lại không đủ nhìn khi gặp phải đại gia tộc, môn phái hoặc các thế lực khác. Cho nên Dịch Nhiên đã hạ cấm chế sau khi đi vào, chuẩn bị bế quan trước một tháng rồi tính tiếp.
Thật ra Phó Tu Vân cũng chuẩn bị bế quan tu luyện, ít nhất cần phải tăng tu vi của mình lên Luyện Khí tầng tám, chín mới được, nếu có thể thì hắn còn muốn tu luyện tới Luyện Khí đại viên mãn rồi trực tiếp Trúc Cơ, dù có gia hỏa nghịch thiên như Tiểu Đầu Đất cũng không thể làm cho hắn cảm thấy đủ an toàn.
Nhưng hiện tại cả hai đều không thể cứ như vậy bế quan tu luyện.
Sắc mặt Dịch Nhiên khó coi khi nhớ tới linh căn trong cơ thể y đã gần như bị phá hủy, đan điền cũng nát sau khi mới ngồi xuống đả tọa, chớ nói tới bế quan thời gian dài, dù là chỉ ngồi một canh giờ cũng sẽ khiến toàn thân y đau nhức. Dịch Nhiên có thể chịu được chút đau đớn này, nhưng một chút cũng không có tác dụng đối với việc tu luyện của y.
Vì vậy Dịch Nhiên lại lạnh mặt, bắt đầu điên cuồng nhớ lại rốt cuộc hôm đó đánh bậy đánh bạ thế nào mà độc trong người y có thể giảm bớt. Nếu không y không thể nào tu luyện được.
Mà ngay khi Dịch Nhiên đang nhớ lại rồi tự hỏi, Phó Tu Vân cũng đang nghĩ phải làm gì tiếp theo. Tuy Dịch Nhiên đã trả trước tiền thuê một trăm ngày của động phủ này, nhưng như vậy cũng đã đủ rồi. Dù hắn và Dịch Nhiên đã là châu chấu trên một sợi dây thừng, nhưng cũng không có nghĩa hắn cứ như vậy an tâm ăn của Dịch Nhiên, uống của Dịch Nhiên, dùng linh thạch và đồ của Dịch Nhiên được, hiện tại bọn họ chỉ có thể xem như là bằng hữu bình thường, ngay cả kết giao sinh tử cũng không tính nữa là, mặc kệ là xuất phát từ lòng tự tôn hay sự tín nhiệm, hắn phải tự mình kiếm linh thạch, sau đó cùng Dịch Nhiên chi trả mọi chi phí họ sẽ tiêu trong tương lai.
Cứ như vậy hắn phải mau chóng kiếm tiền. Này không khó, có tiểu hỏa ở đây, thậm chí hắn có thể thử luyện đan, luyện khí, khả năng thành công sẽ rất cao, không chừng còn có kinh hỉ. Nhưng việc ưu tiên hàng đầu hiện tại chính là Triệu Kiến Chương, sau khi vào ở tầng bốn Vân Phong, hắn lập tức nghĩ tới Triệu Kiến Chương ở tầng ba Vân Phong.
Đối phương không chút phòng bị đưa đến trước mặt hắn, nếu hắn không làm gì thì quả thực xin lỗi công sức biểu diễn trước kia của bản thân. Hắn cũng đã bán rẻ nụ cười, Triệu Kiến Chương không chết cũng phải bị lột một tầng da!
Phó Tu Vân nghĩ tới đây lập tức nở nụ cười, nụ cười kia âm trầm khiến Dịch Nhiên nhíu mày, chỉ là nụ cười này làm linh quang Dịch Nhiên chợt lóe, hình như đã tìm được nguyên nhân vì sao độc tố của y đột nhiên giảm trước đó.
Vì vậy Phó Tu Vân còn chưa cười nham hiểm rồi khôi phục lại dáng vẻ ôn hòa, Dịch Nhiên đá tiến tới bắt lấy cánh tay của hắn, sắc mặt nghiêm túc như thế khiến nụ cười của Phó Tu Vân cứng đờ, hồi lâu mới thấp thỏm hỏi: "Ngươi bị làm sao vậy? Lẽ nào sắp phát độc?"
Dịch Nhiên lần đầu tiên giật giật khóe môi: "Ngày đó ngươi dùng lửa gì đốt ta?"
Phó Tu Vân sững sờ: "Hả?"
Dịch Nhiên nắm chặt tay Phó Tu Vân, hơi dừng lại rồi nở nụ cười quỷ dị, sau đó chỉ vào mặt mình bằng tay khác: "Chính là ngày ngươi cười nham hiểm với ta như thế này, lửa mà ngươi thả ra còn nói muốn đốt chết ta là lửa gì?"
Phó Tu Vân không hề ngờ tới Dịch Nhiên khẩn trương như vậy là vì chuyện ngày đó hắn tức giận dùng Tiểu Đầu Đất đốt y, trong lòng hơi rối rắm, lẽ nào đối phương muốn tính sổ hả? Đã qua lâu như vậy rồi, sao cung phản xạ lại chậm như vậy?
Chỉ là Phó Tu Vân ngẩng đầu lại thấy được đầu hói chói sáng của Dịch Nhiên, lập tức cảm thấy chột dạ, không thèm để ý chuyện Dịch Nhiên nói hắn cười nham hiểm, như gần như xa nói: "Hôm đó ngươi đột nhiên xuất hiện, ách, ta yếu như vậy nên rất hoảng sợ! Sau đó ta tức giận nên mới đốt ngươi, ách, thật ra ta không phải người hung tàn và quá mức vậy đâu. Hơn nữa ngươi xem, ngoại trừ tóc bị đốt hết, không phải cả người còn tốt sao. Vẫn đẹp trai không nói, ngay cả giá trị vận may cũng tăng lên, ngày đó ngươi đột nhiên có thể sử dụng linh lực."
Lời của Phó Tu Vân khiến sắc mặt của Dịch Nhiên càng nghiêm nghị, trong lòng càng chắc chắn lửa của Phó Tu Vân có vấn đề, thấy hắn vẫn luôn không nói tới điểm chính liền nhíu mày gật đầu nói: "Ta biết ta vẫn còn đẹp trai, ta chỉ muốn thấy lửa của ngươi. Không chừng lửa của ngươi có thể giải quyết độc trong cơ thể của ta."
Phó Tu Vân vốn chột dạ vừa nghe thấy lời này lập tức căng cứng cả người, dùng sức kéo tay Dịch Nhiên xuống, khụ một tiếng: "Ngươi nói cái gì? Ngươi nghĩ rằng lửa của ta có thể giải được loại độc mà ngay cả cao thủ Đại Thế Giới cũng không thể giải được?"
Dịch Nhiên nhìn thấy Phó Tu Vân đột nhiên ngẩng đầu khoe khoang như mèo con, chớp chớp mắt, sao phong cách đổi nhanh vậy, nhưng rất dễ thương nên y cũng không so đo. "Ừ, mẫu thân của ta nói cơ duyên duy nhất có thể giải độc là ở Nhiên Nguyên Giới, tuy ta không thực sự tin một Tiểu Thế Giới ta chưa từng nghe qua sẽ có phương pháp giải độc, nhưng que tính của mẫu thân ta chưa từng sai. Xem ra, nói không chừng ngươi chính là cơ duyên đó."
Trong lòng Phó Tu Vân cũng nhấc lên sóng to gió lớn, tuy hắn còn chưa gặp qua vị mẫu thân một chân đã đá Dịch Nhiên xuống đây, nhưng chỉ dựa vào que tính này của nàng, Phó Tu Vân lập tức cảm thấy sợ hãi.
Hiện tại hắn gần như có thể xác định Thiên Hỏa Cửu U Phệ của mình là thứ duy nhất có thể giải được độc của Dịch Nhiên, dù sao thuộc tính cũng đặt ở đó. Nhưng có thể cách nhiều thế giới như vậy tính ra Thiên Hỏa Cửu U Phệ ở Nhiên Nguyên Giới, lại có thể đảm bảo Thiên Hỏa thêu không chết nhi tử của mình, nghĩ thế nào cũng là một nhân vật đáng sợ.
Nghĩ tới đây, Phó Tu Vân lại nghĩ tới Tiểu Đầu Đất của hắn được xưng là có thể đốt sạch tất cả mọi thứ mà nó thấy không thuận mắt trên thiên hạ vậy mà không có cách nào thiêu chết đối phương, lập tức càng nghĩ càng thấy kinh dị. Vì vậy ánh mắt của Phó Tu Vân khi nhìn về phía Dịch Nhiên càng quỷ dị hơn, sau đó hỏi một câu: "Mẫu thân ngươi là một người bói toán lợi hại, nàng còn có chỗ nào lợi hại nữa không?"
Dịch Nhiên hơi khựng lại, nhưng nghĩ tới lửa của đối phương có thể cứu được mình, vậy chắc chắn ngọn lửa đó là thứ khó lường có liên quan tới tính mạng của Phó Tu Vân, cũng không che giấu: "Huyết mạch của nhất tộc mẫu thân ta là Kiếm Thể Thiên Sinh. Tộc của chúng ta rất dễ dàng sinh ra thiên tài tu luyện Kiếm Thể Thiên Sinh."
Phó Tu Vân hơi giật giật khóe môi, thầm nghĩ tu nhị đại ác độc. Khỏi cần nói cũng biết gia hỏa từ lúc đầu đã khinh thường Nhiên Nguyên Giới chắc chắn là thiên tài tu luyện Kim Thể Thiên Sinh. Lúc rảnh rỗi hắn sẽ chìm vào thức hải xem [Tổng Hợp Bảo Vật 3000 Thế Giới] lão tổ tông đưa, vui vui coi 800 thứ được xếp hạng trong tám Đại Thiên Bảng. Trong đó Thiên Hỏa Cửu U Phệ của hắn đứng đầu Bảng Thiên Hỏa, mà hiện tại rốt cuộc hắn lại thấy được hạng ba sống sờ sờ trên Thiên Bảng...
Bảng Thiên Thể trong tám Đại Thiên Bảng là bảng xếp hạng các thể chất tu luyện lợi hại nhất trong 3000 thế giới, đứng thứ ba trong đó chính là "Kiếm Thể Thiên Sinh".
Phó Tu Vân rống lên một tiếng chết tiệt trong lòng. Nếu không phải sau khi rèn thể của hắn hoàn thành mới gặp Dịch Nhiên hơn nữa còn biết được thể chất của đối phương, hắn tin chớ nói tới làm bằng hữu với đối phương, có lẽ tâm muốn giết y cũng có. Thật là khiến người ghen tỵ.
"... Chính là Kiếm Thể Thiên Sinh hạng ba đó?"
Hiển nhiên Dịch Nhiên cũng không ngờ Phó Tu Vân biết Bảng Thiên Thể, qua vài giây mới gật đầu: "Đúng vậy."
"Cho nên bởi vì ngươi là Kiếm Thể Thiên Sinh nên ta đốt không chết ngươi?"
Dịch Nhiên nhíu mày, với nét mặt không rõ lắm: "Theo lý thuyết thì ngay cả tóc của ta ngươi cũng không đốt được." Phải biết rằng ngoại trừ Kiếm Thể Thiên Sinh, y còn kế thừa huyết mạch của phụ thân làm y trở thành linh căn hệ Hỏa biến dị, Kiếm Thể Thiên Sinh cùng với linh căn hệ Hỏa biến dị, lý thuyết mà nói thì tất cả các ngọn lửa đều không có hiệu quả gì lớn với y, ngoại lệ thì cũng chỉ có mười ngọn lửa đầu tiên trên bảng Thiên Hỏa. Cho nên...
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Bóng Trăng Phai Tàn Người Còn Đó Không
2. Ngài Vương, Kết Hôn Nhé!
3. Ở Trước Mặt Tình Địch A Biến O Sau Tôi Mang Thai
4. Cuộc Sống Của Một Omega Sau Khi Sống Lại
=====================================
"Ngươi có được ngọn lửa trong mười ngọn lửa đầu tiên của bảng Thiên Hỏa?" Trừ này ra thì không còn cách giải thích nào khác.
Phó Tu Vân bĩu môi, cũng không thấy mình có Tiểu Đầu Đất thì kiêu ngạo cỡ nào, chỉ là vẫn gật đầu: "Tiểu Đầu Đất Thiên Hỏa Cửu U Phệ ra gặp khách."
Đồng tử của Dịch Nhiên co lại ngay khi Tiểu Đầu Đất xuất hiện, dù cho trong lòng đã chuẩn bị, nhưng khi nghe thấy Thiên Hỏa Cửu U Phệ cũng không nhịn được mà hít một hơi. Y không thể nào ngờ được Thiên Hỏa đứng nhất trong Bảng Thiên Hỏa đã biến mấy mấy vạn năm lại nằm trong tay một thiếu niên Ngũ linh căn tại Nhiên Nguyên Giới!
Chỉ là, vì sao Thiên Hỏa Cửu U Phệ này nhìn qua... Không giống chính nó lắm? Tàn bạo tới mức vừa xuất hiện đã có thể thiêu hủy cả nửa thế giới trong truyền thuyết đâu rồi?
Tiểu Đầu Đất thấy Dịch Nhiên nhìn mình chằm chằm vậy nên hơi có chút xấu hổ xoay một vòng rồi về đan điền của Phó Tu Vân, còn lại hai người Phó Tu Vân và Dịch Nhiên nhìn nhau trong động phủ.
Dịch Nhiên: "... Ách, Tiểu Đầu Đất của ngươi rất đáng yêu?" Hình như có gì đó không đúng.
Phó Tu Vân vô cảm: "Ừ. Kiếm Thể Thiên Sinh của ngươi cũng rất lợi hại." Hình ảnh y hộc máu vẫn còn ở trước mắt.
Cả hai đều nói không nên lời.
Hôm nay bọn họ đều sốc trước đồ vật đồng bạn có, chỉ là, sau khi tỉnh táo lại cảm thấy hình như có gì đó không đúng. Ví dụ như không có chút khí phách, không kiêu ngạo cũng không trâu bò tới tận trời cao vậy.
Yên lặng lại cảm thấy thật mất mặt lại tâm tắc.
"Mau giải độc cho ta, ta muốn tu luyện."
"Hả, tốt. Ta cũng muốn xong nhanh để còn tu luyện."
Tóm lại nhất định phải mau chóng trở nên mạnh hơn, nếu không thì thực xin lỗi Thiên Bảng!
Hết chương 15.
Tiểu kịch trường:
1. Kiếm Thể Thiên Sinh.
Phó Tu Vân: Tương truyền Kiếm Thể Thiên Sinh chính là thể chất tốt nhất đối với kiếm tu, trong quá trình tu luyện gần như không gặp phải bình cảnh, rất sớm đã có thể lĩnh ngộ kiếm ý, thể chất tráng kiện có thể so với thể tu.
Dịch Nhiên: Ừ.
Phó Tu Vân: Vậy tại sao ngươi lại yếu như vậy?
Dịch Nhiên:...
2. Thiên Hỏa Cửu U Phệ.
Dịch Nhiên: Thiên Hỏa Cửu U Phệ có thể đốt sạch tất cả mọi thứ, lúc xuất hiện thậm chí có thể kéo tới thiên kiếp.
Phó Tu Vân: Đúng vậy!
Dịch Nhiên:... Quả cầu đầu đất kia, ngươi coi ta là con lừa à?
Phó Tu Vân:...
3. Thiên Bảng.
Thiên Bảng: Hừ! Hai tên mất mặt! Uống công các ngươi nằm ở vị trí gần đầu trên người ta!
Thiên Bảng: Ta trâu bò như vậy chẳng lẽ các ngươi còn leo không nổi để chiêm ngưỡng ta sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.