Chia tay với Anna xong ba người liền được dẫn thẳng về phòng, sau khi Ma Ri đóng cửa rời đi Roma mới đứng lên đi ra ngoài cửa.
"Hai người chờ tôi một lát, có vài chuyện tôi phải nói với Rie."
"Được." Mạnh Kỳ cùng Yuta gật đầu.
Roma ra khỏi phòng, lỗ mũi động đậy tìm kiếm mùi thương từ trong không khí để xác định vị trí người cần tìm rồi mới bước đi.
Cốc, cốc, cốc.
"Vào đi."
Roma mở cửa ra, bên trong căn phòng đang ngồi chen chúc chín người, ba người bị thương nặng nhất được ngồi trên giường những người còn lại thì tùy tiện ngồi vòng tròn trên sàn.
"Đứng đó làm gì, lại đây." Rie nhìn thấy Roma đứng mãi không đi vào liền trầm giọng nói.
Roma thở dài rồi bước vào, tiện tay đóng cửa lại, cậu ta không lại gần chỗ mọi người đang ngồi mà đứng trước cửa cúi gập người xuống.
"Xin lỗi mọi người."
"Ây sao lại cúi đầu."
"Này này này, cậu làm gì đấy hả."
"Cậu ba của chúng tôi ơi, cậu làm vậy chúng tôi sao mà nhận nỗi."
Những thú nhân khác thấy cậu ta như thế liền giật mình vội vàng đứng dậy tránh né.
"Cậu có lỗi gì." Rie mặc kệ những người khác, ông điềm tĩnh ngồi tại chỗ hỏi.
"Lỗi của tôi rất nhiều, không chỉ có lỗi với gia đình, với nhóm Trần Vũ Phong càng là có lỗi với bản thân." Roma khàn giọng nói, cậu ta giống như một đứa trẻ đang nhận sai với gia đình mình.
Những thú nhân khác dần dần trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2930313/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.