Bốn người cùng nhau chờ trước cổng không gian, chỉ vài phút sau ông Quari dẫn theo Enzo cùng mười người khác đi đến.
"Đây là những người nhanh nhẹn nhất của làng chúng tôi, các cậu chỉ cần nói ra yêu cầu còn lại bọn họ sẽ điều chỉnh giúp."
Trần Vũ Phong kinh ngạc "Không phải mọi người đang bận rộn làm vũ khí sao, việc xây dựng nhà chúng tôi cũng không quá gắp gáp."
"Không sao, dủ sao cũng gần xong rồi." Ông Quari khoát tay tỏa vẻ không để ý.
"Vậy thì thật sự tốt quá rồi, rất cảm ơn ông cùng mọi người." Trần Vũ Phong cảm kích "Vậy chúng tôi đi đây, hẹn gặp lại sau."
Cậu định xoay người bước vào không gian mà Roma đã mở ra nhưng bất ngờ ông Quari lại kêu dừng lại.
"Khoang đã."
Trần Vũ Phong khó hiểu nhìn sang.
"Ta có chuyện muốn nhờ cậu." Ông Quari nói.
"Ông cứ nói đi, nếu tôi làm được chắc chắn sẽ không từ chối."
"Thật ra ta không tin nhân loại, từ xưa đến nay tất cả chủng tộc trên thế giới này đều khinh thường nhân loại, bởi tính tham lam ích kỷ của họ khiến cho thế giới luôn đầy gẫy nguy hiểm cùng khóc than, sự diệt vong cũng bắt nguồn từ loài người." Ông Quari chậm rãi nói giọng nói đầy lo lắng cùng bất an "Cho dù cậu có là đứa con của số mệnh đi nữa thì vẫn là nhân loại, ta không hoan toàn tin tưởng các cậu được."
Nhóm Trần Vũ Phong nghe ông nói cũng không lên tiếng mà chỉ lắng nghe một cách đầy tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2928618/chuong-121.html