Sau khi nhận được sự đồng ý của Trần Vũ Phong, người cá ở dưới mặt biển liền từ từ đi lên bờ, cái đuôi cá xinh đẹp, lấp lánh của anh ta hoàn toàn đã biến thành đôi chân trắng tinh, thon dài.
"Tôi tên Ashi." Anh ta gật đầu giới thiệu sau đó hỏi "Đi chứ"
Nhóm Trần Vũ Phong gật đầu, sau đó đi theo.
"Mong các cậu cứu giúp được đứa bẽ của chúng tôi." Tiếng nói của tộc trưởng vang vọng trong không khí.
Bộ tộc người cá nhìn bóng lưng dần xa của nhóm người trong lòng tràn đầy hy vọng, bộ tộc bọn họ chỉ còn không quá tám mươi người, nếu như cứ bị nhân loại bắt đi rồi sát hại thì chỉ cách tận diệt không còn xa.
Ashi dẫn nhóm Trần Vũ Phong đi dọc theo đường biển, sau đó leo qua một hàng rào dài đi vào khu rừng trúc.
"Những người theo dõi vừa phát tín hiệu cho tôi, nhóm người kia vừa ra khỏi rừng trúc không lâu, mọi người có thể tăng tốc không." Ashi lo lắng nói, nếu nhóm bắt cóc hoàn toàn rời khỏi lãnh địa này thì bộ tộc bọn họ không có cách nào có thể giải cứu được nữa, bởi vì bên ngoài kia nhân loại rất đáng sợ.
"Mạnh Kỳ, Roma, chúng ta tăng tốc." Trần Vũ Phong không trả lời mà nói với hai người bên cạnh.
Bọn họ hiểu ý liền ẩm hai đứa nhỏ lên tay.
"Đại Bạch, phóng lớn." Quăng Đại Bạch xuống đất, Trần Vũ Phong ra lệnh.
"Hừ." Đại Bạch bắt mãn hừ lạnh nhưng vẫn nghe theo mà để thân hình mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2928580/chuong-140.html