Nghe tiếng đáp lại của hai người Trần Vũ Phong không tiếp tục nói nữa, lúc này cậu đã đứng bên cạnh Mạnh Kỳ, cậu híp mắt đưa bàn tay qua nắm lấy bàn tay của cậu ta.
Điều khiến cậu ngạc nhiên là Mạnh Kỳ lại không có chút động tác kinh ngạc hay khó hiểu nào, giống như cậu ta đã phát hiện được chuyện gì kỳ lạ và đang chờ cậu hành động vậy.
Nghĩ là làm, cậu đưa một ngón tay viết vào lòng bàn tay của cậu ta chuyện mình thắc mắc, Mạnh Kỳ cũng không nhiều lời mà ghi môt chữ 'ừ' vào lòng bàn tay của cậu.
Biết được đáp án cậu cũng không chừng chờ mà ghi kế hoạch của mình váo lòng bàn tay của cậu ta.
Dọc đường đi hai người đều nắm lấy tqay nhau, những kẻ theo dõi phía xa không thể nhìn thấy hành động lén lút của hai người, nhìn vào chỉ là hai thằng đàn ông bỗng nhiên nắm chặt tay nhau mà thôi.
Hai người sau khi trao đổi xong cũng không vội buông tay, bọn họ biết nếu hiện tại buông ra có khi dẫn đến nghi ngờ không cần thiết.
Roma tiếp tục dẫn đường, cậu ta cứ đi thẳng về phía trước, đi qua khu rừng đôi sau đó đi đến hai khu rừng khác, cậu ta đi lòng vòng xung quanh, nhưng dù là đi lòng vòng thì cũng chẳng bị phát hiện ra bởi con đường cậu ta đi hoàn toàn khác khau chẳng hề trùng lập.
Đây có lẽ là bản năng của thú nhân, cậu ta có thể nắm chắc đường đi môt cách rõ ràng, dù là Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phe-vat-trieu-hoi-su/2928528/chuong-165.html